Vừa vặn lúc này hệ thống cũng vừa trở về sau khi kiểm tra xong tư liệu, nó nói một cách hưng phấn:
【 Với sự cho phép của cấp trên, tôi sẽ đưa ra cho ký chủ thêm một số nhắc nhở. 】
“Hả?”
【 Thượng Thần có họ hàng với một loài hoa. Tựa như hoa hướng dương, phiến lá hẹp dài, cánh hoa đỏ như máu, sáng như ánh nắng, sinh trưởng trong điều kiện cực kỳ hà khắc, vạn dặm khó tìm. Mùa hoa rơi vào mùa hạ mỗi năm, nở khi bình minh và tàn lúc hoàng hôn. 】
Mộc Lộ chăm chú nghe lời nhắc nhở của hệ thống, suy nghĩ một lúc.
Thời gian hoa nở là sáng sớm lúc bình minh, thế chẳng phải là……
*Editor: Một trong những lý do khiến nữ chính công lược sai :D
Mộc Lộ hít một hơi thật sâu rồi khép lại quyển sổ, sắc mặt nghiêm túc, trong lòng thành kính tuyên thệ với phương xa “Mồng chín tháng mười, ta - Mộc Lộ, rốt cuộc cũng đã quyết định được đối tượng công lược!.”
“Mục tiêu ta muốn công lược là vị đệ đệ - Thương Thiên Quang.”
“Đúng vậy, chính là nam nhân sẽ trở thành thần!”
Vừa khéo Hách Thiết ở bên trên nhìn thấy ánh mắt kiên định của Mộc Lộ, không khỏi gật đầu tán thưởng. Hắn có dự cảm rằng Mộc Lộ chắc chắn sẽ là một nhân vật nổi bật của Tu Tiên giới sau này.
----------------------------
Lúc này trên đỉnh núi xa xa, nơi này có một cái tiểu viện độc đáo, mặc dù thoạt nhìn quá mức thanh tịnh, nhưng nếu cẩn thận quan sát, liền có thể phát hiện trong viện đồ đạc bài trí đều là những bảo vật quý hiếm.
Đương nhiên, là hai vị đệ tử nổi bật nhất của Thiên Cương Tông trong ngàn năm qua thì được sống trong hoàn cảnh như vậy cũng là điều dễ hiểu.
“Ca ca.”
Thiếu niên mặc bạch y dáng người cao gầy nhẹ nhàng gõ cửa, hiển nhiên không chờ người phòng trong đáp lại đã hưng phấn đẩy cửa bước vào, “Ca, đệ vào đây.”
“Thiên Quang, có chuyện gì vậy?”
“Đệ tới cho huynh xem cái này.”
Hai người ở trong phòng đang nói chuyện có vẻ ngoài tuấn tú giống hệt nhau, nhưng từ hành động và lời nói thì dễ dàng phân biệt ra được.
Người đang hào hứng khoe khoang đồ vật trong tay là đệ đệ Thương Thiên Quang, còn người ngồi xếp bằng trước bếp lò, khoác một chiếc áo choàng làm từ lông ngỗng, sắc mặt hơi tái chính là ca ca Thương Hi Nguyệt.
Thương Hi Nguyệt che tay áo, ho nhẹ hai tiếng, sau đó liếc mắt nhìn sang thứ trong tay Thương Thiên Quang: “Đây không phải trứng chim Thương Vũ sao, đệ là từ đâu ra?”
Có lẽ là do tính tình, không giống như giọng của Thương Thiên Quang, giọng nói của hắn trầm và êm tai hơn, mang theo vài phần ôn hòa, phảng phất như tiếng đàn.
Thương Thiên Quang quay mặt đối diện với hắn, khoanh chân, đôi lông mày khẽ nhếch lên: “Hôm nay ở rừng rậm, đệ đã hỏi xin con chim đó.”
“Chim Thương Vũ yêu con như mạng sống của chính mình, đệ lấy nó bằng cách nào?” Thương Hi Nguyệt chậm rãi nói.
“Nó mất mạng rồi, còn nói gì tới yêu con?”
Trong giọng nói không có chút thương hại nào, hai mắt đen tuyền của Thương Thiên Quang cong cong, phấn khích đề nghị “Ca ca, ăn trứng chim nướng không? Ăn xong không chỉ tăng cường tu vi mà còn có lợi cho thân thể huynh.”
Những gì Thương Thiên Quang nói cũng không sai, chim Thương Vũ ngàn dặm mới tìm thấy một con, hơn nữa mỗi mười năm mới sinh hạ trứng chim, đích xác là vật cực kỳ quý giá.
“Không cần, huynh không có hứng thú. Đệ tự xử lý tốt là được.” Thương Hi Nguyệt lắc đầu, ngữ khí nhu hòa.
“Ồ, vậy quên đi.”
Nghe được lời cự tuyệt, vẻ mặt tươi cười của Thương Thiên Quang không có nửa phần biến hóa, càng không nói thêm nửa câu dây dưa. Hắn tùy ý giơ tay, đem quả trứng ném ra ngoài cửa sổ, phát ra tiếng vỡ vụn giòn tan.
Vật rất trân quý bị hắn tùy ý ném, đối với hành vi đó của Thương Thiên Quang, Thương Hi Nguyệt tựa như không nhìn thấy, tư thái ưu nhã lật qua một trang sách, cũng không nhiều lời.
Phản ứng sau lại càng quỷ dị hơn cái trước.
“Đúng rồi, huynh biết không?”
Thương Thiên Quang nghĩ tới điều gì đó, nghiêng người hướng về phía trước: “Hôm nay đệ gặp một chuyện khá thú vị, lúc đệ lấy trứng chim, không chỉ có người lén nhìn trộm mà hơn nữa còn đem hành vi của đệ hiểu lầm thành……”
Hắn dừng lại một chút, hiển nhiên có chút mới lạ với từ này “Giúp, trợ giúp?…… Thương Thiên Quang, nhiệt tình giúp đỡ.”
Nói xong, hắn sung sướng mà cười ra tiếng, Thương Thiên Quang không thể nghi ngờ là lớn lên rất đẹp trai, đôi mắt lóe lên như bầu trời đầy sao
Thương Hi Nguyệt an tĩnh nghe hắn nói xong, sắc mặt nhu hòa: “Lần này đệ không lừa người khác chứ?”
“Không có nha, đệ thành thật thừa nhận.”
Thương Hi Nguyệt buông quyển sách, trong mắt mang ý cười, nhìn về phía hắn: “Hôm nay đệ thế mà lại thành thật, đây không phải tác phong bình thường của đệ.”
Thương Thiên Quang tuổi trẻ khí phách, tính tình không tốt, yêu thích trêu đùa người khác, đặc biệt thích giả dạng làm Thương Hi Nguyệt. Với hắn mà nói, việc khiến người khác nhận sai huynh đệ hai người là thú vui nhỏ nhoi của hắn trong quá trình tu luyện nhàm chán.
“Lúc này, trò đùa phân biệt hai chúng ta đã không còn thú vị rồi, sư huynh.”
Thương Thiên Quang chắp tay, hơi ngả người ra sau, những lọn tóc trên trán theo đó mà dao động, trong đôi mắt hiện lên nụ cười thỏa mãn.
“Cho rằng đệ là người nhiệt tình, biết giúp đỡ quan tâm mọi thứ xung quanh, rõ ràng càng thú vị hơn.”
Thương Hi Nguyệt nhẹ nhàng đáp lại “Thì ra là như vậy.”
“Ca ca, huynh nói xem.”
Thương Thiên Quang đột nhiên nghĩ ra một ý kiến hay, nhìn về phía ca ca, đôi mắt hơi mở to,thậm chí hơi thở cũng trở nên dồn dập “Ở trước mặt cô ấy đem con chim Thương Vũ băm thành nhiều đoạn hay đem thi thể của nó đóng gói thành một phần đại lễ rồi đưa tới cho cô ấy, cái nào thú vị hơn?”
Nhưng trước khi Thương Hi Nguyệt kịp đáp lời, Thương Thiên Quang đã vội vàng lẩm bầm phủ định: “Không được, nếu kết thúc trò chơi nhanh như vậy thì sau này sẽ rất nhàm chán.”
“Được, vẫn là chơi đến khi nào chán thì thôi.”
Thương Thiên Quang cong môi, giơ tay nhấc chân đều mang tính tình của một thiếu niên trẻ, đôi mắt sâu thẳm khó dò.
----------------------------
Lời của tác giả:
1- Nam chính là ca ca, nhưng là đệ đệ suất diễn cũng không ít đâu. Ngoài ra còn sẽ có các tình tiết nhận nhầm người/ Tu La tràng / Ta tới trước / Rõ ràng đều giống nhau vì cái gì mà không thể chọn ta/ Ca ca ( đệ đệ ) ta có thể làm, ta cũng có thể / ……và các tình tiết cẩu huyết khác!
2- Cặp song sinh đều là bệnh kiều bạch thiết hắc cố chấp điên cuồng, tư duy khác người bình thường, cả hai điên rồ theo những cách khác nhau, sau này đều ngày càng điên hơn!
3- Nữ chủ là mỹ nhân cá mặn ngốc nghếch.
4- Đây là ngọt sủng văn, trọng điểm ở chỗ cùng cặp song sinh yêu đương, không có quá nhiều tình tiết phức tạp, khả năng có siêu nhiều bug.