*Nội dung chương có chứa NHIỀU hình ảnh và chú thích. Xin lỗi vì sự bất tiện này.
Nồi canh rau rừng đã được hâm nóng lại vài lần nhưng mẹ chồng chưa bảo ăn cơm nên Chu thị cũng không dám dọn lên. 
Chu thị cũng không bực gì, con cái nhiều nên cha mẹ có thiên vị cũng bình thường, chính thị cũng thương con trai cả Viễn Phong đó thôi. Chu thị thấy với vai trò là cha mẹ chỉ cần để ý phương hướng mấy chuyện quan trọng, không làm nghiêng lệch quá nhiều thì đã tốt lắm rồi. 
Bên cạnh đó, mặc dù mẹ chồng thương chú ba nhất nhưng thị gả tới đây nhiều năm rồi cũng chưa thấy bà ấy làm chuyện thiên vị vô lý gì. Như lần này chuyện Chó Con đòi đi học, mới đầu thị với em dâu hai còn lo lắng bà sẽ bí mật nhét tiền cho chú ba, kết quả là qua nhiều ngày vậy rồi mẹ chồng vẫn chưa hé ra một đồng một cắc nào, điều này cũng khiến hai chị em dâu thị an lòng hơn.
Nói đến việc đi học, Chu thị lại nhớ đến thằng bé Lâm Viễn Thu này, thị không ngờ rằng thằng nhỏ mới có năm tuổi mà có tâm tính tốt như vậy. Trời lạnh như vậy a, mỗi ngày đều phải dậy sớm như vậy a, vất vả biết bao!
Thị vốn cho rằng Chó Con chịu được tới ba ngày là cùng, nhưng ai biết được, đã mười ngày trôi qua mà nó vẫn không nhục chí, ngày ngày dậy sớm, đi học chưa vắng buổi nào. Thị cảm thấy nếu là Viễn Hoè con thị có lẽ nó chỉ biết nằm trong chăn ăn vạ không muốn nhúc nhích rồi.
Không phải Chu thị chê con trai mình mà do hôm nay khi ra sông giặt quần áo, thị nghe được vợ Lâm Thạch nói đã có hai đứa nhỏ trong tộc kêu gào không muốn đến trường tộc học nữa. Mấy ngày qua Chu thị hay nghĩ ngợi, nếu Chó Con sinh ra trong một gia đình giàu có cho nó ăn học được, thì với sự siêng năng như mấy hôm nay của nó có lẽ cũng sẽ sớm thành một đồng sinh
Còn vì sao không thành tú tài hay cử nhân thì Chu thị lắc đầu, sao có thể, người ta nói “rồng sinh rồng, phượng sinh phượng”, chỉ bằng cặp vợ chồng lười biếng nhà tam phòng thì Chó Con có thể thi đậu đồng sinh đã tốn hết sức lực từ lúc bú sữa của nó rồi.
Chu thị nhóm thêm củi vào bếp, thị nhìn ra ngoài cửa, bên ngoài trời đã tối rồi, không biết khi nào chú ba sẽ về tới. Nghe mẹ chồng nói chú ấy len trấn trên kiếm tiền, Chu thị lắc đầu, cảm thấy có khả năng chú ấy chạy đi chơi lòng vòng thì có, đâu phải chưa làm vậy bao giờ. Cũng chỉ có bà ấy mới bị chú em lừa đi lừa lại, luôn hi vọng là con mình sẽ thay đổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play