Tôi lúng túng vẫy tay: “Đừng nói vậy chứ, lão đại nhà các cậu đúng là rất đáng sợ, thật ra trong lòng tôi cũng run lắm.”
“Đi đi đi!” Tần Phàm cười, nhanh chóng xua đám người kia ra ngoài. “Mấy người đúng là chẳng đứng đắn gì cả. Ai cũng lớn hơn cô ấy vài tuổi, tự dưng gọi người ta là ‘tỷ’, không sợ cô ấy thấy già à?”
“Ha ha ha, gọi thế không liên quan đến tuổi tác, mà là xuất phát từ sự tôn trọng dành cho Chanh tỷ!”
“Chanh tỷ, chị thấy sao?”
Mọi người vừa cười đùa vừa chọc ghẹo, tâm trạng tôi cũng tốt lên không ít.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play