“Cùng lắm tôi sẽ đứng xa hơn một chút, được chưa?”
“Được!” Tần Phàm nghe vậy mới gật đầu lia lịa. “Mộc tiểu thư, nếu có chuyện gì, cô đừng lo lắng gì hết, cứ chạy ngay đi, hiểu không?”
Dặn dò xong, anh ta mới yên tâm đuổi theo hai kẻ kia.
Thấy Tần Phàm đã khuất bóng, tôi mới dám thở phào, ôm lấy n.g.ự.c ngồi xuống dựa vào một gốc cây.
Không biết tại sao lại như vậy…
Từ trước đến giờ tôi vốn khỏe mạnh, chưa bao giờ bị bệnh tim.
Vậy mà bây giờ, lồng n.g.ự.c đau đến mức khó chịu, cứ như có thứ gì đang siết chặt lấy tim tôi vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play