Hôm qua Đoạn Chu còn chưa chịu đồng ý yêu cầu của Thẩm Nguy, vậy mà giờ đây không những đồng ý rồi, còn chủ động gia hạn thời gian, từ ba năm kéo dài thành ba mươi năm, thậm chí là ba trăm năm.
Thẩm Nguy nghe mà trố mắt há mồm, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn chung thì đây rõ ràng là chuyện tốt.
Vì vị đại phu kia nói, Đoạn Chu chăm sóc Thẩm Nguy cực kỳ cẩn thận chu đáo, đến mức khiến Thẩm Nguy lúc ngủ cũng thấy không tự nhiên — chỉ cần xoay đầu là lại thấy Đoạn Chu đang nhìn chằm chằm mình.
Gương mặt tuấn tú trầm mặc kia, giống như đang âm thầm đưa ra một quyết định rất lớn.
“Đoạn huynh…” Thẩm Nguy lăn qua lăn lại một lúc trên giường, cuối cùng ngồi dậy nhìn Đoạn Chu, đối mặt với hắn, bất đắc dĩ nói: “Ngươi không định ngủ à?”
“Hiện tại vẫn chưa muốn ngủ.” Đoạn Chu ngừng một lát, rồi nói thêm: “Ngươi cứ ngủ đi, ta ngồi đây nhìn ngươi ngủ.”
Ai có thể ngủ nổi khi bị người ta nhìn chằm chằm như vậy chứ? Ít nhất là Thẩm Nguy thì không thể. Hắn chỉ có thể thở dài một hơi, sắc mặt tái nhợt vì trúng độc, khí huyết không thông, cả người tựa vào mép giường, trông yếu ớt đến đáng thương, khiến Đoạn Chu càng thêm đau lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play