Sáng sớm, Thẩm Nguy vừa tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng Đoạn Chu đâu cả. Hắn đi một vòng quanh khách điếm nhưng không thấy người đâu. Vốn dĩ hôm nay bọn họ định cùng nhau rời đi, nhưng do Ô Mạn nói con tiểu hắc xà đang ở rất gần, nên Thẩm Nguy quyết định nán lại đây thêm vài ngày, tìm cách mang tiểu hắc xà về Vạn Thú Tông, để nó cảm nhận được sự ấm áp của tông môn.
Kết quả là chưa tìm được tiểu hắc xà thì kiếm tu đã mất hút.
“Đoạn Chu!” Thẩm Nguy đi vòng quanh khu phố, cuối cùng tựa lưng vào khung cửa, bất đắc dĩ nhìn dòng người tấp nập qua lại. Chỉ cần liếc mắt một cái là biết Đoạn Chu không có trong đám đông này.
Bởi vì với dung mạo của Đoạn Chu, nếu hắn có mặt ở đây, chắc chắn ánh mắt đầu tiên của Thẩm Nguy sẽ nhận ra ngay.
“Bán kẹo hồ lô đây! Kẹo hồ lô nóng giòn đây!” Một đứa trẻ bán hàng rong đi ngang qua, khiến Thẩm Nguy bất chợt nhớ đến dáng vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng mà Đoạn Chu từng có khi nhận được kẹo hồ lô trên thuyền. Nghĩ vậy, hắn không do dự tiến lại, móc ra hai đồng mua một xiên.
Nhưng rồi trời cũng ngả chiều mà vẫn không thấy bóng dáng Đoạn Chu đâu cả. Cứ như thể kiếm tu đó đã bốc hơi khỏi thế gian. Thẩm Nguy bắt đầu cảm thấy bất an, hắn gửi phù truyền âm cho Đoạn Chu nhưng không nhận được hồi âm.
Cuối cùng, hắn đứng dậy định thu dọn đồ đạc để đi tìm người. Nhưng vừa mở cửa ra, liền sững người: một con tiểu hắc xà đang nằm thoi thóp trên sàn nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT