Ban đêm, Thanh Long Phong yên tĩnh hơn hẳn so với ban ngày. Một số con rắn treo mình trên cây, ngủ say, từ xa nhìn lại trông chẳng khác nào những sợi dây leo.
Mỗi bước đi của Thẩm Nguy đều vô cùng cẩn thận. Hắn hạ thấp giọng nói:
“Thanh Tư ở trên đỉnh xà quật, nhưng đuôi của nó bị thương, e rằng tâm trạng sẽ không tốt lắm.”
“Ừ.” Đoạn Chu hoàn toàn hiểu rõ cảm giác này. Rõ ràng chẳng có con rắn nào sẽ vui vẻ khi bị thương đuôi cả.
Cả Thanh Long Phong này không có lấy một con chim sẻ, vì rắn và chim vốn không đội trời chung. Thẩm Nguy đi phía trước, Đoạn Chu không nhanh không chậm theo sau. Đột nhiên, một âm thanh giòn tan vang lên – tiếng cành cây gãy. Theo bản năng, hắn quay đầu lại nhìn. Đoạn Chu khoanh tay sau lưng, sắc mặt bình tĩnh nhìn Thẩm Nguy, hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
“Ngươi có nghe thấy âm thanh gì không?” Thẩm Nguy hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT