Ban đầu dự định để Xích Loan tham gia đại hội tông môn, nhưng giờ hy vọng đó cũng tan thành mây khói. Thẩm Nguy lập tức chán nản, ngồi một mình trong sân thở dài não nề. Đoạn Chu thì ôm kiếm dựa vào một góc, vốn không định để ý đến Thẩm Nguy, nhưng con linh thú này cứ thở dài mãi, khiến hắn không thể không đẩy cửa bước ra, nói:
“Chỉ là đại hội tông môn thôi, cũng đâu phải quyết đấu sinh tử, ngươi sợ cái gì?”
"Ngươi không hiểu." Thẩm Nguy lắc đầu, vẻ mặt nặng nề: “Ta có chút kháng cự với môi trường lạ lẫm.”
Nghe vậy, Đoạn Chu cũng không thực sự hiểu lắm.
Thật ra, Thẩm Nguy chỉ lo có kẻ nào đó không biết điều đến khiêu khích hắn, đến lúc đó chẳng phải hắn sẽ bị bẽ mặt ngay tại chỗ sao? Hiện tại dù có thể sử dụng linh lực, thì hắn cũng chỉ là một kẻ hữu danh vô thực, lại chưa từng có kinh nghiệm chiến đấu. Giờ mà ném hắn vào đại hội tông môn, Thẩm Nguy không thể không lo lắng cho tương lai của mình.
Đoạn Chu khẽ ho nhẹ, bước đến trước mặt Thẩm Nguy, nhìn chung trà trên bàn, liền tự rót cho mình một ly, rồi nói:
“Vậy bây giờ phải làm sao? Ngươi không thể từ chối lời mời này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT