Thanh Tư thực sự đã cho Thẩm Nguy một cú sốc lớn, cú sốc này khiến hắn cúi đầu xuống. Đoạn Chu đứng phía sau có cảm giác con linh thú trước mắt này trong nháy mắt trở nên uể oải, ngay cả sợi tóc cũng mang theo chút chán nản.
“Vậy ta nên tìm ai đây?” Thẩm Nguy có chút mờ mịt hỏi.
Đoạn Chu đứng phía sau ho khan hai tiếng, ánh mắt vô cùng thản nhiên lướt qua Thanh Tư. Đối phương không cam lòng mà trừng lại, nhưng màn giao đấu bằng ánh mắt trong không khí này hoàn toàn không khiến Thẩm Nguy nhận ra điều gì. Hắn chỉ nhìn thấy Thanh Tư đầy vẻ khiêu khích, hướng mắt ra phía sau mình. Kết quả, hắn quay đầu lại liền bắt gặp Đoạn Chu đang vô cùng vô tội nhìn hắn.
“Thanh Tư.” Thẩm Nguy lập tức lên tiếng: “Không được vô lễ.”
Thanh Tư cười lạnh một tiếng, lẩm bẩm bốn chữ “kiếm tu nhân loại” trong lòng rồi mới nhịn xuống cơn giận.
Nó cũng không hiểu vì sao mỗi lần nhìn thấy Đoạn Chu liền có cảm giác muốn tranh cao thấp với hắn. Rõ ràng nó không phải Xích Loan, bình thường cũng không thích tranh đấu như vậy.
Chính nó cũng nghĩ mãi không ra, nhưng lại không muốn tự làm khó mình. Nghĩ không thông thì dứt khoát không nghĩ nữa. Sau khi lắc lắc cái đầu to, nó giơ cao cái đuôi bị thương của mình, uể oải cọ vào Thẩm Nguy, nói: “Đại ca, Bạch Khiếu thật tàn nhẫn, nói giẫm gãy xương đuôi ta liền giẫm gãy thật.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play