"Đương nhiên, ta bất đồng với ngươi, ta sẽ không thật lòng. Ta đề nghị ngươi cũng tốt nhất đừng có thật lòng, dù sao thì người có chủ nghĩa anh hùng, đều sống không lâu." Bạch Vụ nhìn Bạch Viễn, phát ra tra hỏi đến từ linh hồn: "Thế giới này có cái gì là người chân chính quan tâm không?" Nhưng một người không có tâm, vĩnh viễn sẽ không bị người tra hỏi, Bạch Viễn nói: "Ta quan tâm là sự vui vẻ của bản thân ta, con trai ngoan của ta. Mọi thứ trên đời, bao gồm cả người, đều là đạo cụ để cho ta vui vẻ mà thôi, đương nhiên, chờ mong của ta đối với của ngươi liền hơi cao một chút."
Một câu trả lời rất phù hợp với Bạch Viễn. Chẳng qua vào thời điểm Bạch Vụ chuẩn bị cảm thấy bất công vì sự tổn thương của quái nhân mặt nạ thứ nhất cùng với Tiểu Ngư Kiền, Bạch Viễn biến mất. Mà thế giới ký ức...đang phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đèn đường trong chớp mắt biến thành cột đá, bầu trời đêm biến thành bầu trời xanh không một gợn mây, đường đi vốn có chút cát vàng...nhưng giờ chỉ còn là tảng đá. Khi gió biển thổi qua, thế giới thay đổi. Những cánh cửa vốn dĩ chỉ hiện lên trên đầu ký ức thể...một cánh cửa lại một cánh cửa, lần lượt xuất hiện ở chung quanh.
Trong không gian cổ quái...đầy cát vàng và tàn tích của các tòa nhà, có một chiếc du thuyền to lớn. Bạch Vụ biết điều này có nghĩa là gì. Hắn có chút bất đắc dĩ, hắn tình nguyện cởi bỏ tầng tầng câu đố, dựa vào lực lượng của bản thân đi tìm Tiểu Ngư Kiền. Nhưng như Bạch Viễn đã nói, vào sau khi Bạch Viễn xuất hiện, Tiểu Ngư Kiền liền nhất định sẽ chạy tới. Vì sinh tồn, vì thăm dò, Bạch Vụ chưa bao giờ ngần ngại nói dối. Trên cuộc hành trình này, Bạch Vụ lừa gạt Hồng Ân, lừa gạt Bạch Tiểu Vũ, lừa gạt Giản Thu, lừa gạt Tử La Lan, lừa gạt Tỉnh Tứ, lừa gạt Cố Hải Lâm, lừa gạt Giang Y Mễ, lừa gạt người thủ mộ, lừa gạt mọi người ở nhà tù, lừa gạt những Thủ Hộ Linh chuyện lạ đó, lừa gạt bạn gái nhỏ của tiểu đồ đệ... Có thể nói trên cuộc hành trình này, chỉ cần có thể có lợi đối với chính mình, Bạch Vụ đều đang lừa gạt.
Nhưng điểm khác biệt lớn nhất so với Bạch Viễn ở chỗ, về sau Bạch Vụ cũng thật sự giao hảo cùng với những người này, có giao tình vào sinh ra tử. Cho nên hắn chưa từng gặp tình huống khó xử về đạo đức. Nhưng hiện tại... Bạch Vụ biết rằng mình có khả năng phải làm điều tương tự một lần nữa, nhưng trong nội tâm lại không đành lòng. Hắn lần đầu tiên chán ghét hành vi của chính mình. Chán ghét những gì Bạch Viễn đã từng dạy bảo...đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Tiểu Ngư Kiền xuất hiện. Chỉ chẳng qua ở trong thế giới ký ức này, nàng có thể áp chế hết thảy quy tắc. Khi ánh mắt của Bạch Vụ tập trung vào dáng người gầy gò của nàng, Phổ Lôi Nhãn cho ra một đoạn chú thích như thế này. [Tác chiến ở sân khách, coi như là nhà phân tích ánh mắt đã tiến cấp cũng không có biện pháp phân tích, nàng đang tránh né một người săn đuổi, cho nên che giấu hết thảy cơ duyên, khi người
gặp nàng, đối thoại xong với nàng, nàng có lẽ sẽ tiêu trừ đoạn ký ức này. Nhiều hơn nữa ta cũng không biết. Nhưng ta đề nghị người tin tưởng lời của người già, phát huy nghệ thuật truyền thống là được.] Ánh mắt là mặt khác của mình, Bạch Vụ hiện tại xem kỹ chính mình, phát hiện ra đại khái là một mặt kia của chính mình, cũng bị Bạch Viễn ảnh hưởng rất sâu. Tiểu Ngư Kiền rất đẹp, những ánh mắt nàng nhìn người khác rất kỳ quái, là mang theo cảnh giác. Đều bất đồng với loại nhiệt tình của Lưu Chanh Tử, loại thong dong của chị dâu lùn, loại lạnh lùng của Doãn Sương, loại đờ đẫn của Yến Cửu. Nàng giống như là đang sợ...đang sợ hãi. Nàng mặc áo bệnh nhân của nông trường trong lần đầu tiên gặp Bạch Viễn, chỉ chẳng qua ở trong thế giới ký ức, nàng đã đổi cách ăn mặt, đi chân trần, nhút nhát e lệ nhìn Bạch Vụ, tay ôm ngực, ánh mắt sợ hãi...lại có chút bi thương. Cho dù là ở cái thế giới này, nàng cũng không có cách nào trực tiếp thấy được Bạch Viễn. Chỉ có thể từ trong trí nhớ của Bạch Vụ, thấy được Bạch Viễn. Vào thời điểm Bạch Vụ mới vừa gia nhập thế giới ký ức, Tiểu Ngư Kiền liền nhận thấy có người
ngoại lai. Nhưng cho dù Bạch Vụ đối thoại cùng với quái nhân mặt nạ thứ nhất, nàng cũng không để ý, sẽ không dễ dàng hiện thân, thậm chí bản thân còn cảm thấy...người này không đáng để chính mình hiện thân.
Bởi vì nàng sợ hãi giao lưu cùng với người khác, cũng bởi vì trong thế giới này có một người săn đuổi...chỉ có trốn ở chỗ sâu nhất thế giới ký ức, mới có thể có một tia cảm giác an toàn. Thẳng đến thời điểm Bạch Vụ cùng với Bạch Viễn đối thoại, lại một "bản sao" mới sản sinh. Thông qua bản sao, Tiểu Ngư Kiền cảm nhận được một người mà mình đã chờ rất lâu. Một khắc này, nàng liền không để ý rất nhiều thứ, vượt qua vô số cánh cửa, đi tới bên người Bạch Vụ. Chỉ là nhìn thấy Bạch Vụ, nàng lại không biết nên nói cái gì, tóc rối tung, sắc mặt tái nhợt, thân hình thon gầy, khiến cho nàng so với ở nông trường liền càng giống như một bệnh nhân. Nàng sợ hãi nói chuyện. Cũng không hiểu ở giữa Bạch Vụ cùng với Bạch Viễn, là một loại phương thức cấu thông như thế nào. Vì sao trong ký ức có thể thấy được Bạch Viễn, vì sao tới bên người người này, lại không nhìn
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT