Vương Giác trầm mặc, Trịnh Từ nghĩ đến sự biến hoá của tiểu tử nhà mình, phảng phất như đã dần dần hiểu ra. Cũng chính là người như vậy, mới có thể khiến cho tên tiểu tử lười biếng Trịnh Nhạc kia, thuyết phục chính mình cả đêm. Y đột nhiên cảm thấy rất là mỉa mai, mình làm củ đầu tường 700 năm, cũng không có nhìn thấu triệt như tiểu bối nhà mình. "Bạch Vụ hắn, cùng với chúng ta từ trước đến nay cũng không phải là người một đường. Hắn có lẽ không phải là anh hùng, nhưng tuyệt đối không phải là một người quyền mưu" Vương Giác có chút không cam lòng, nhưng loại không cam lòng này cuối cùng cũng bị sợ hãi áp chế. "Kết quả là, người mới là người thắng lớn nhất." "Nếu như người vẫn còn ôm ý nghĩ làm người thắng, ngươi liền vĩnh viễn không thể làm bằng hữu
người như Bạch Vụ, Tạ gia chúng ta không phải là người thắng, Tạ gia chúng ta chỉ là bằng hữu của Bạch Vụ, không hơn không kém." Tạ Anh Kiệt đứng dậy: "Nhưng có một điều, ít nhất người đã nói đúng, một kỷ nguyên mới đã đến." Bảy ngày sau, ba tầng dưới Tòa Tháp bắt đầu công việc tái thiết. Một cuộc đại tái thiết chân chính trên ý nghĩa. Ban đầu ở trong hội nghị chia bánh ngọt", bao gồm Tạ gia ở bên trong, ý nghĩ sớm nhất là tập trung vào việc xây dựng lại ba tầng dưới và duy trì nền văn minh" hiện có. Cũng chính là tầng dưới cùng thuộc về văn minh hoang dã, văn minh tầng 2 đại khái thuộc về văn minh bộ lạc, tầng 3 mới là văn minh thành phố hiện đại. Nhưng bởi vì có Bạch Vụ tham gia, cũng khiến cho cuộc tái thiết ba tầng dưới, phát sinh đại biến hóa.
Toà Tháp cần rất nhiều tài liệu, mọi thứ đều đang chờ được hoàn thành. Muốn lấy được những tài liệu này, là phi thường khó khăn, cần phải tìm tòi trong một thời gian dài. Như vậy vấn đề liền tới, vấn đề sinh sống của người ba tầng dưới phải an bài như thế nào? Vào ngày hôm sau, người Chung gia liền an bài người đến hỏi.
Chung gia đã không còn Chung Húc, hiện tại chính là một con dê béo. Dê béo rất thấp thỏm, vào trước đó không lâu, bên trong gia tộc phát sinh tranh đấu, cuối cùng ở bên trong huyết tinh, đã sinh ra một người lãnh đạo mới, hiện giờ người lãnh đạo Chung gia, tên là Chung Tuấn. Chung gia kỳ thật không có con nối dõi chân chính trên ý nghĩa của Chung Húc, con trai của Chung Húc làm quản gia của Chung Húc, con gái làm Thủ Hộ Giả. Sau này cũng có thêm con cháu, nhưng ở trong mắt người tự do tuyệt đối" như Chung Húc, trên đời không có điều gì cấm kỵ, nữ nhân nào cũng đều có thể hưởng dụng, ta sinh ra, liền phải thuộc về ta. Nhưng vì quản lý Chung gia, gã vẫn là chiêu mộ một nhóm người ở ba tầng dưới, Chung Tuấn là vậy. Tên cúng cơm là Trần Tuấn, nhưng bởi vì gia nhập Chung gia, liền đổi thành Chung Tuấn. Vào thời điểm Bạch Vụ thấy được người này, chú thích trong mắt liền có nhắc đến: [Y kỳ thật cũng không muốn đổi tên, nhưng để nuôi sống gia đình, cuối cùng vẫn là đổi thành Chung Tuấn. Thuộc về một người có năng lực coi như không tệ. Tuy y đã chứng kiến chung gia
làm ác, nhưng ở trong hoàn cảnh như vậy, người sẽ không cho rằng còn có người muốn biểu dương chính nghĩa đó chứ?] Chung Tuấn đến tìm Bạch Vụ, là muốn biết Chung gia có thể làm gì đó cho Tòa Tháp hay không. Bạch Vụ tìm tòi rõ ràng ý đồ đến, phát hiện ra người này rất thông minh: "Trước kia người tên là gì?" "Đại nhân...vì sao ngài biết ta có danh tự khác?" "Cứ trả lời ta là được rồi, ta tương đối hiểu rõ đối với Chung gia" "Trần Tuấn" "Từ giờ trở đi, ngươi sẽ gọi bằng tên cũ trước kia, Trần Tuấn, Chung gia liền đổi thành Trần gian Trần Tuấn sửng sốt tại chỗ, bỗng nhiên quên chính mình muốn tới làm gì. "Về phần Trần gia, ta sẽ giao cho Tạ gia, người xem như giúp đỡ lão Tạ làm việc, kế tiếp người giúp làm tốt một việc là được rồi." "Ngài cứ nói, muôn lần chết không chối từ. Bạo lực cùng với món lợi kếch sù không khiến cho Trần Tuấn nói qua sáu chữ muôn lần chết không chối từ đối với Chung Húc. Trần Tuấn sau khi nói ra câu này, cũng có chút kỳ quái.
Tuy đây chỉ là lời nói trung tâm ở ngoài môi mà thôi, nhưng y luôn cảm thấy, Bạch Vụ đã cho y một thứ mà y không có khi ở Chung gia. Người Chung gia...ở trong mắt Chung Tuyết, đều là đạo cụ để cung cấp giải trí cho phụ thân. Bạch Vụ cũng không biết Trần Tuấn suy nghĩ nhiều như vậy, bình thản nói: "Hiện tại người ba tầng dưới không có chỗ ở, tầng dưới cùng tầng 2 tầng 3 đều Ở vào trạng thái đổ nát, những người này đã tử thương hơn phân nửa, tiến hành xử lý thi thể cũng rất phiền toái, cho dù là vận chuyển ra bên ngoài tháp, một số dấu vết để lại cũng không dễ loại bỏ. Mọi người cần một địa phương sạch sẽ." Trần Tuấn gật gật đầu, cảm thấy rất có đạo lý: "Ta hiểu, ngài là muốn chúng ta đi ra ngoài tháp tìm một chỗ?" "Không phải." Bạch Vụ cười nói: "Ta cần ngươi phân bổ hợp lý những người còn sống ở ba tầng dưới đến tầng 4" Trần Tuấn kinh hãi: "Bọn họ tại sao có thể.." Bạch Vụ chau mày, Trần Tuấn lập tức luống cuống: "Chuyện này...không có tiền lệ, tầng 4 cơ bản đều là sản nghiệp hạch tâm của nhóm người quản lý, làm sao có thể để mọi người sống ở đó?" Trần Tuấn ngược lại là không thực sự có khái niệm về sự thấp kém, hoặc là nói sâu trong nội tâm
hy vọng rằng con người không bị phân chia thành các tầng lớp thượng lưu, trung lưu và hạ lưu. Nhưng đây là Tòa Tháp, người sinh sống ở chỗ này, tầng cấp rất rõ ràng. Dân nghèo, bình dân, quý tộc tạm thời, quý tộc, quản lý. Người ba tầng dưới không có chỗ ở, ý nghĩ đầu tiên của y, không phải là để người hai tầng 4 tầng 5 dọn ra chỗ ở, mà là để cho người ba tầng dưới đi ra ngoài tháp tự mình giải quyết vấn đề chỗ ở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play