Bạch Vụ cũng rất kỳ quái, nếu như mình không tồn tại, như vậy ánh mắt của đối phương sẽ xuyên thấu chính mình. Nhưng phía sau của hắn, cái gì cũng không có. Lập tức Bạch Vụ ý thức được, người này là đang nói chuyện với mình: "Nhớ kỹ lời nói của ta, nhớ kỹ lời nói của ta...bọn họ đến từ tầng năm..." Kẻ ăn mày hò hét đối với hư không, bị nữ nhân cắt đứt, nữ nhân đánh ra một đòn chặt cổ tay lăng lệ, đánh vào trên cổ kẻ ăn mày. Có người qua đường nhìn thấy, nhưng chỉ trong thời gian vài giây đồng hồ, liền quay đầu, thay đổi phương hướng. Bạch Vụ biết đây là nói đối với chính mình, người này đang cầu cứu chính mình, nhưng tại sao? Tại sao hắn có thể thấy được ta? Vấn đề này vừa xuất hiện, Bạch Vụ trong chớp mắt nghĩ tới rất nhiều vấn đề --
Hắn có Phổ Lôi Nhãn! Vào trước khi ta đi đến cái thế giới này, Cỗ thân thể này đã có được Phổ Lôi Nhãn! Câu mà hắn nói kia là có ý tứ gì? Bọn họ đến từ tầng 5? Đây chính là một tin tức lớn, đây tuyệt đối không phải là người Tháp Thần Hội. Nữ nhân này như thể cũng rất kỳ quái, kẻ ăn mày này đến cùng đang nói chuyện với người nào? Nàng nhìn quanh một vòng, cũng không có tìm được bất luận kẻ nào. Bạch Vụ thoáng suy tư, nghĩ tới tính khả năng nào đó. Nếu như kẻ thống trị đều có được thế lực ngoài tháp của từng người, Chung gia Tần gia là Hắc Kim Đảo, Yến gia là Hoàng Tuyền Đảo, Tạ gia là thành phố máy móc -- Như vậy liệu có tồn tại khả năng, đối tượng hợp tác của một nhà kỳ thật là Tỉnh Lục? Có hay không có khả năng, Tỉnh Lục có thế lực của mình ở trong Tòa Tháp? Càng nghĩ Bạch Vụ càng cảm thấy ý nghĩ này có khả năng, có lẽ trong tám kẻ thống trị, có một người đã bị lời dự ngôn của Tỉnh Lục thuyết phục, nguyện ý đi theo Tỉnh Lục. Người này sẽ là ai? Có thể là kẻ thống trị chính mình chưa tiếp xúc đến, cũng có thể là chính mình...
Tầm mắt của hắn lại trở lại trên người kẻ ăn mày kia một lần nữa, dáng vẻ của người này cũng đích xác rất tương tự cùng với mình kiếp trước. Nhưng Bạch Vụ có thể phân biệt được giữa CỐ ý và trùng hợp. Hắn không tin đây là trùng hợp, 10 Bích giết chết chính mình, sau đó liền đi tới một cỗ thân thể vô cùng tương tự với mình? Làm sao có thể sẽ có loại sự tinh trùng hợp đến thái quá này. Vì vậy, từ sự xuất hiện của mình, nông trường bạo loạn, hai cấp K đào tẩu, 10 Bích xuyên việt, có phải hay không đều là một khẩu trong kế hoạch nào đó? Vào thời điểm Lâm Duệ còn là quái nhân mặt nạ thứ nhất, Lâm Duệ không thể nói quá nhiều, hoàn toàn là một loại cảm giác tin tức bị áp chế, sự lý giải đối với thế giới này của y hoàn toàn khác với những người khác. Điều này cũng có nghĩa là, quái nhân mặt nạ lớn lên tại nông trường, biết rất nhiều bí mật về thế giới này. Bạch Vụ có chút hỗn loạn, cảm giác chính mình đã bỏ lỡ một cơ hội. "Tất cả dường như phải đợi cho đến khi ta trở lại hiện thực, đi hỏi y."
Hiện tại Bạch Vụ tin chắc rằng, Bạch Viễn - người đóng vai người cha hiền từ, khẳng định biết rất nhiều bí mật. Bạch Vụ kỳ thật cũng từng nghĩ, liệu có khả năng kế hoạch này...toàn bộ đều là một ván cờ của Tỉnh Lục. Vừa nghĩ như vậy, trong nội tâm liền có một loại cảm giác dị thường không khỏe. Thế cho nên Bạch Vụ cảm thấy ý nghĩ này rất ngu xuẩn. Tỉnh Lục là một tồn tại nửa toàn trí, người này nếu một khi muốn cải biến kiến sự tình của người nào đó, tất nhiên sẽ rất đáng sợ, hơn nữa còn là loại lặng yên không một tiếng động đáng sợ kia. Nhưng Bạch Vụ cũng không có cách nào tưởng tượng tình huống Bạch Viễn bị người tính kế. Hắn rất chán ghét Bạch Viễn, cho dù biết Bạch Viền với tư cách là người mang theo mục đích nào đó, lại cũng vẫn chán ghét như trước. Nhưng chán ghét thì chán ghét, hắn lại rất công nhận Bạch Viễn. Luôn cảm thấy...cho dù là Tỉnh Lục, cũng coi như không tính được lên trên đầu Bạch Viễn. Thế giới này chính là có một loại người như vậy, bọn họ vừa khiến cho người ta chán ghét vừa có khí chất tuyệt hảo, làm những sự tình chán ghét với nụ cười mê người, nhưng luôn là người cười
cuối cùng. Theo Bạch Vụ, Bạch Viễn chính là người như vậy. Nếu như trong toàn bộ bố cục, Tỉnh Lục tính kế chính mình, tính kế Lâm Duệ, tính kế rất nhiều nhân vật để đạt được loại sự tình nào đó, hắn cũng tin tưởng, trong những người này, tuyệt đối không bao gồm người cha phiền phức kia. Suy nghĩ của Bạch Vụ nhanh chóng bị cắt ngang. Ở trong thời gian dài dằng dặc kế tiếp, hắn ý thức được một điều rất nghiêm trọng. Hắn cho rằng sau khi mình uống vài giọt nước giếng tượng trưng cho méo mó, thân thể bắt đầu phiêu lưu ở trong thời không, là loại hiệu quả nào đó do nước giếng mang đến, chỉ cần hiệu quả chậm rãi giải trừ, chính mình sẽ trở lại thành phố Bách Xuyên. Tuy đúng là như thế, nhưng hiệu quả này kéo dài hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng. Năng lượng khổng lồ chứa trong nước giếng, Bạch Vụ bây giờ mới bắt đầu nhận thức. Một giây sau, cảnh tượng bắt đầu tiêu tán một lần nữa, hắn nhìn thấy sa mạc rộng lớn.
Cuộc hành trình dài dằng dặc bắt đầu. Hắn đi bộ trong sa mạc thật lâu, khoảng bảy giờ, cho đến khi hắn nhìn thấy một mê cung gồm những vòng tròn bằng đá, cảnh tượng mới bắt đầu thay đổi. Kế tiếp, Bạch Vụ đi đến Cà Mãng Sơn Mạch ở phía tây Thịnh Quốc, trong một mảnh băng tuyết, Bạch Vụ nhìn thấy một bức chạm khắc rất cổ xưa, khắc một con mắt.
Vì nhìn thấy bức chạm khắc con mắt này, hắn đã hao phí trọn vẹn 16 tiếng đồng hồ. Chuyến tham quan Cự Mãng Sơn Mạch chấm dứt, Bạch Vụ lại bắt đầu một cuộc lữ hành ở trong thành phố.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT