Bạch Vụ nhìn ra, dựa theo nội dung cốt truyện triển khai... tất cả những người này đều phải chết. Xem ra nhiệm vụ lần này hẳn là chỉ là cứu người, coi như đơn giản. Nhưng ngay vào thời điểm Bạch Vụ có ý định hiện thân, Lâm Duệ bỗng nhiên quay đầu lại. Nam sinh bình thường, cả đời đều rất phổ thông, nhưng khi y phát hiện ra mục tiêu của yêu quái thằn lằn này chính là người mình thầm thích, y đột nhiên dừng lại. Hắn sợ đến mức chân run lên, nhưng vẫn không ngừng la hét ầm ĩ, cố gắng thu hút sự chú ý của con quái vật. Lúc này, Bạch Vụ đột nhiên nhận thấy mọi thứ trong mắt đều chậm lại. Một giây sau, Lâm Duệ sẽ bị con thằn lằn cắn đứt tay, Ác Đọa nhai những lời chúc phúc và tiếc nuối trong nội tâm của nam sinh này đối với nữ sinh. Những người khác nghĩ rằng họ đã được cứu, nhưng cuối cùng không ai trong số họ có thể sống
sót. Cảnh tượng này đã thực sự xảy ra trên đường phố của Thực Thành cách đây 700 năm. Các học sinh đã cùng nhau tổ chức và lục soát trong thành phố để tìm kiếm thức ăn, nhưng cuối cùng gặp phải Ác Đọa, bị Ác Đọa giết chết không còn một mống. Lâm Duệ sẽ đi, khoảnh khắc huy hoàng nhất trong cuộc đời y là khi y đột ngột ngừng chạy trốn và một mình đi thu hút sự chú ý của quái vật. Nhưng vào thời điểm Bạch Vụ chuẩn bị xuất thủ, hắn nhìn thấy thiếu niên phổ thông này-- lấy ra một chiếc mặt nạ. Mặt nạ vẽ một khuôn mặt tươi cười mà hắn vô cùng quen thuộc. Hắn đã từng đeo chiếc mặt nạ này, tiến hành trực tiếp ở ngoài tháp, mà vào thời điểm sớm hơn, còn có một người đeo chiếc mặt nạ này, chiến đấu cùng với Ác Đọa, bảo vệ người dân trong thành phố.
Bạch Vụ bừng tỉnh, hoá ra câu mà ánh mắt nhắc đến kia -- "Trong đầu thờ phụng một ít đồ vật ấu trĩ" là có ý tứ này. Vài năm trước đó ở thành phố này, có một quái nhân mặt nạ săn lùng Ác Đọa, y tuy trở thành ác
nhân trong miệng Cục An Ninh, nhưng ở trong mắt rất nhiều thiếu niên, quái nhân mặt nạ chính là anh hùng. Chỉ là về sau, quái nhân này biến mất..y biến mất hoàn toàn, như thể y chưa từng tồn tại. Rất nhiều người thậm chí còn hoài nghi, quái nhân mặt nạ là chân thật sao? Y sẽ không phải chỉ là một ảo ảnh được tạo ra? Giống như ảo ảnh của cô bé bán diêm vậy? Càng ngày có càng nhiều người hoài nghi về sự tồn tại của quái nhân mặt nạ. Vào thời điểm y hot nhất, thậm chí tại thời đại tận thế, cũng có manga và áp-phích về y, thậm chí là tiểu thuyết cùng với chuyện xưa. Nhưng hiện giờ, những vật này đã sớm không có người sưu tập. Thế giới này chưa từng có chúa cứu thế...có lẽ sẽ có một số thiếu niên lang nhiệt huyết chưa lạnh, nhưng bọn họ đối mặt với tận thế đánh úp lại, có thể làm cái gì chứ? Chỉ có Lâm Duệ, là tin tưởng vững chắc quái nhân mặt nạ tồn tại. Y một mực mang chiếc mặt nạ khuôn mặt tươi cười kia ở trên người, những năm gần đây cũng bị không ít người trào phúng ấu trĩ. Cuốn truyện tranh về quái nahan mặt nạ trong cặp sách đã bị Thủy ca lấy ra xé tại chỗ, trào phúng Lâm Duệ là một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, lại ấu trĩ như thế.
Lâm Duệ giống như những đứa trẻ ngu ngốc bị chế nhạo rằng Ultraman không tồn tại, nhưng lại muốn nói rằng Ultraman thực sự tồn tại. Cho đến tận giây phút sắp chết, trong lòng thiếu niên này, vẫn còn đó một trái tim trẻ thơ. "Quái nhân mặt nạ là tồn tại, y chỉ là...đi thủ hộ những nơi khác. Một ngày nào đó...y nhất định sẽ đến cứu tất cả chúng ta!" Thiếu niên bởi vì sợ hãi tử vong mà cao giọng run rẩy nói, đeo mặt nạ lên, vừa chật vật vừa dũng cảm chắn ở giữa thằn lằn và bạn học, nghênh đón khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời. Mà ngay vào lúc đó, một người nam nhân khác trong góc cũng đeo mặt nạ lên. Trên đường phố của Thực Thành hơn 700 năm trước, cuộc chạy trốn sống còn do quái vật và con người khởi xướng đã mở ra. Vào thời điểm nhìn thấy một tên ngốc giống như cam chịu đình chỉ chạy trốn, thậm chí chủ động hấp dẫn ánh mắt của quái vật, trong những học sinh này có người cuồng hỉ, cũng có người cái mũi đau xót. Nhưng không có ai dừng bước lại. Bất kể là không muốn chết hay không muốn cô phụ tâm ý của người nào đó, họ vẫn không ngừng chạy.
Con quái vật giống thằn lằn này chạy nhanh hơn họ, và hy vọng duy nhất của nhóm học sinh này là chạy vào nơi có địa hình phức tạp và ẩn náu rồi mong con quái vật này tìm được con mồi mới.
Vào thời điểm cất bước chạy như điên, đã có người dự cảm được, có lẽ rất nhanh sẽ nghe thấy tiếng hét thảm của Lâm Duệ, hoặc có thể...y ngay cả tiếng hát thảm cũng không kịp phát ra? Vào thời điểm bọn họ nghĩ như vậy, một cỗ cảm giác chấn động mãnh liệt truyền đến. Trình Thi Thi đang chạy bạt mạng, đột nhiên ngã sấp xuống, nàng theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy một màn bất khả tư nghị. Chấn động to lớn liên tục truyền đến, khiến cả đường phố như động đất nhẹ, ai cũng tưởng là quái vật mạnh hơn xuất hiện, sợ hãi quay đầu lại nhìn theo bản năng. Sau đó biểu tình của mỗi người đều giống như Trình Thi Thi, sững sờ vì kinh ngạc. Con thằn lằn to lớn kia, đang bị một vị quái nhân đeo mặt nạ, khoác trường bào màu đen, giữ chặt đuôi của thằn lằn, không ngừng lặp lại động tác đập! Họ không biết nỗi thống khổ mà con thằn lằn này phải chịu đựng, nhưng nhìn vết nứt trên mặt đất, liền biết được lực lượng của quái nhân mặt nạ này khủng khiếp như thế nào --
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT