Nhưng trước khi âm thanh phát ra, đã bị quái nhân mặt nạ dự đoán động tác, rõ ràng là tay nhân loại, lại giống như một chiếc rìu vậy, dễ như trở bàn tay xuyên thủng phòng ngự, trực tiếp xuyên thẳng vào cổ họng của con thằn lằn được bao phủ bởi áo giáp, xé toạc dây thanh quản của nó. Cảnh tượng đẫm máu này khiến cho tất cả học sinh khiếp sợ, rồi niềm vui sướng mãnh liệt lại nổi lên! Bọn họ chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt quá rung động. "Đây...đây chẳng lẽ là..." Phì Ba không thể tin được mắt của mình. "Làm sao có thể, quái nhân mặt nạ thật sự tồn tại? Thằng ngốc kia...đồ vật mà Lâm Duệ y một mực tin tưởng, hoá ra là thật?" "Quá mạnh mẽ, đây là anh hùng sao? Quá mạnh mẽ, wow!" Thủy ca giương cao cây gậy của mình, bày tỏ sự phấn khích của mình. Như thể đã quên mất rằng mình là người chế nhạo quái nhân mặt nạ nhiều nhất trong ngày thường.
Nhìn thấy con thằn lằn bị nghiền ép và bị đánh bại, và chiếc mặt nạ mà mọi người quen thuộc, cuối cùng họ tin rằng một điều kỳ diệu đã đến! Lâm Duệ bật khóc, vào giờ khắc này y kích động muôn ôm bắp chân Bạch Vụ, muốn kiểm chứng xem chính mình không phải là bởi vì sắp chết đi, mà thấy được ảo giác. Thẳng đến khi cơ thể thằn lằn tản mát mùi máu tanh, thẳng đến khi Bạch Vụ xoay người, vươn một bàn tay sạch khác ra, kéo Lâm Duệ lên. Y mới rốt cục tin chắc rằng quái nhân mặt nạ thật sự xuất hiện! "Ngươi...ngươi thật sự...thật sự là quái nhân mặt nạ sao?" Lâm Duệ run rẩy, nhìn còn muốn sợ hãi hơn so với nhìn thấy Ác Đọa, nhưng y cũng không phải đang sợ hãi, mà là hưng phấn đến không thể ức chế thân thể của mình. "Không thể giả được. Đi thôi, chúng ta cùng đi, nói cho nhóm bạn của ngươi một chút tình huống. Hiện tại cái thành phố này rất nguy hiểm, các ngươi muốn còn sống, thì phải học cách tự cứu
mình." Lâm Duệ chỉ cảm thấy mọi thứ thật hư ảo. Loại may mắn này không phải là mỗi người đều có.
Cảm giác được sự vật chính mình tín ngưỡng cứu vớt, đại khái giống như là toàn bộ ký ức giống như sương tuyết, bỗng nhiên biến thành ánh nắng màu vàng toàn bộ. Bạch Vụ có thể lý giải cảm giác hạnh phúc tràn ra trong nội tâm thiếu niên này.
Ở trong kiếp trước, hắn cũng thích xem Ultraman, tuy mỗi lần bị cho ngược đãi, trong miệng hắn lẩm bẩm đều là tên quái thú. Lúc đó, hắn cũng là hi vọng chính mình có thể được cứu vớt. Hắn vẫn nhớ một lần, bởi vì thật sự không chống cự được nỗi khổ khi bị cha hành hạ, hắn đã gọi một cuộc điện thoại. Đó là số điện thoại của Lực lượng Bảo vệ Không gian trong một bộ phim truyền hình-- một dãy số căn bản không gọi được. Nói đến chuyện này thật sự là một chuyện rất kỳ quái, rõ ràng lúc đó, ở dưới sự dạy bảo của người cha biến thái, hắn cũng đã xuất sắc hơn so với rất nhiều bạn cùng lứa tuổi. Rõ ràng trong nội tâm cũng biết, có nhiều thứ là không tồn tại, nhưng hắn vẫn là ma xui quỷ khiến gọi một cuộc điện thoại. Cũng không thể nói ra lý do, cũng không biết mình đang mong đợi điều gì. Đây có thể coi là một trong số ít những hành vi trẻ con mà hắn đã làm khi còn bé.
Về sau rất nhiều sự tình cũng cho thấy, sẽ không có người tới cứu vớt chính mình. Chỉ có không ngừng hoàn thành yêu cầu của cha, thậm chí làm quen với tất cả các loại đau đớn và hành hạ. Sau đó tìm kiếm một cơ hội, rời xa người nam nhân kia. Lúc nhỏ không có ai cứu rỗi hắn. Lúc thiếu niên cũng không có ai cứu rỗi hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác chỉ có hắn mới có thể hiểu cảm giác được cứu rỗi này.
Sự tình phía sau chính là một đám người hưng phấn lao đến, mỗi người đều bởi vì được cứu vớt, bởi vì nhìn thấy tồn tại bất khả tư nghị, có một động lớn vấn đề muốn hỏi. Ví dụ như vì sao mấy năm trước quái nhân mặt nạ biến mất. Bạch Vụ không biết nguyên nhân, hắn làm sao lại biết được nguyên nhân tại sao một kẻ kỳ quái thích đeo mặt nạ cười lại xuất hiện rồi biến mất một hồi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play