Trác Vấn Chiêu tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau , việc đầu tiên sau khi tỉnh dậy hắn phải đối mặt chính là một trận khiển trách của bà nội và người lớn trong nhà . Sau đó Lạc Đông em họ hắn nói cho hắn biết , đêm đó mọi người đi khắp nơi tìm hắn nhưng tìm mãi không thấy . Khi vào núi tìm thì chỉ có thể đi đến được miếu thờ sơn thần rồi không thể đi vào sâu hơn , nếu cứ tiếp tục đi vào thì sẽ gặp phải ảo giác mà đi vòng quanh nơi đó . Lúc mọi người đang lo lắng không biết làm sao , thì ông lão canh giữ miếu sơn thần đã cõng theo hắn từ trong núi đi ra . Sau đó ông ấy nói với bà nội hắn cùng mọi người là hắn có duyên với sơn thần , và ông ấy sẽ đi theo bảo vệ hắn mười năm . Hết kỳ nghỉ Trác Vấn Chiêu cùng bà nội về nhà , thì ông ấy cùng xuống núi đi theo hắn trở về .
Trác Vấn Chiêu từng hỏi bà nội hắn về người thân , nhà cửa của ông lão ở đâu , sao ông ấy lại một mình canh giữ miếu sơn thần trong núi vậy . Bà nội nói cho hắn biết , từ lúc bà còn rất nhỏ thì ông ấy đã mang dáng dấp như vậy , đã một mình canh giữ miếu sơn thần trong núi rồi . Tất cả người trong thôn từ già đến trẻ không ai biết ông ấy đến từ đâu , chỉ biết một điều là từ khi họ có ký ức thì đã thấy ông ấy ở đó .
Hắn từng hỏi tên ông ấy nhưng ông không trả lời , sau đó do ông vẫn luôn ở trong núi nên hắn đã gọi ông là lão ẩn sĩ .
Sau khi theo Trác Vấn Chiêu trở về lão ẩn sĩ đã nói cho hắn biết , bức tượng thanh long hắn thấy trong hang động chính là không gian Ẩn Long , còn ảo ảnh thanh long chính là khí linh của không gian . Vì không gian từng bị tổn hại , lại ẩn mình trong núi hơn ngàn năm , nên muốn không gian khôi phục cùng nâng cấp thì phải trồng thật nhiều cây cối lương thực trong không gian , sau đó để cho nó hấp thu những gì thu hoạch được . Nên suốt những năm sau đó ông ấy theo hắn vào không gian dạy hắn cách trồng thảo dược , cây cối , hoa màu , lương thực . Sau khi giúp không gian khôi phục , thì lão ẩn sĩ bắt đầu dạy hắn tu luyện pháp lực , tu tập cổ võ , dạy hắn y thuật cùng trận pháp . Suốt mười năm đó Trác Vấn Chiêu từ một cậu nhóc chín tuổi đến chàng thiếu niên mười chín tuổi , ngoài thời gian đi học ở trường thì vẫn luôn đi theo lão ẩn sĩ vào không gian trồng trọt cùng tu luyện .
Trác Vấn Chiêu nhớ về chuyện lúc nhỏ một lúc , sau đó lại cười vui vẻ mà đi vào phòng luyện khí của lão ẩn sĩ . Từ trong đám pháp khí lão ẩn sĩ để lung tung trong phòng , hắn tìm được một sợi dây đỏ được luyện chế từ tơ nhện ngàn năm , xâu ngọc bội vào làm thành một sợi dây chuyền đeo lên cổ .
Làm xong mọi việc hắn liền rời khỏi không gian .
Ra khỏi không gian Trác Vấn Chiêu nằm trên giường thêm một lát , vì hắn sợ bây giờ mà đi ra sẽ bị đại ca mắng vì tội không chịu nghỉ ngơi đàng hoàng . Do thời gian bên ngoài và trong không gian có chênh lệch , bên ngoài một ngày thì trong không gian đã qua mười ngày , cho nên hắn ở trong không gian cả nữa ngày nhưng ở bên ngoài cùng lắm chỉ hơn nữa canh giờ mà thôi . Nằm một lát thấy bên ngoài không có động tĩnh gì Trác Vấn Chiêu xuống giường đi ra khỏi phòng , đi một vòng thấy ca tẩu không có nhà hắn liền đi đến phòng tạp vật . Nhìn một vòng quanh phòng tạp vật , hắn tìm được một cây dao lưỡi dài mà Trác Diệp Nhiên dùng để chặt trúc , lại lấy thêm một cái sọt tre đeo lên vai , lấy đủ vật dụng mình cần hắn lại đi vào núi .
Lúc nãy đi quanh nhà tìm ca tẩu Trác Vấn chiêu có nhìn qua trong bếp , thấy trong thùng chỉ còn một ít gạo trên kệ bếp chỉ còn một ít rau củ , mà không có lấy một chút thịt nào . Một người thuộc đảng ăn thịt như Trác Vấn Chiêu , thì làm sao chịu được việc trong bữa ăn không có thịt , dù ở siêu thị trong không gian của hắn có thịt nhưng thịt đó hiện tại không thể lấy ra , nên liền muốn vào núi săn một ít gà rừng cùng thỏ rừng về làm thức ăn cho bữa tối .
Trác Vấn Chiêu vừa đi qua khỏi rừng trúc , đang định rẻ vào đường đi lên núi nhà mình , thì đột nhiên có một tiếng hét thảm vang lên cách chỗ hắn không xa , sau đó là tiếng mắng chửi truyền đến . Trác Vấn Chiêu dừng bước nhìn về phía đó , hắn nhớ lúc nãy cùng đại ca vào núi , đại ca có chỉ cho hắn hướng đó là đường nhỏ phía sau thôn , có thể đi tắt qua thôn Thanh Khê bên cạnh . Trác Vấn Chiêu nghe thấy tiếng la hết , mắng chửi ngày càng lớn , nên tò mò bước nhanh về hướng đó . Vừa qua khỏi ngã rẻ Trác Vấn Chiêu liền nhìn thấy một thiếu niên cao gầy , tuy da hơi ngâm đen nhưng mày rậm mắt to mi dài , nhìn rất thanh tú đáng yêu . Tay cậu cầm một cây trúc dài đang đuổi đánh một nhóm bốn năm thiếu niên , mà bên nhóm bốn năm thiếu niên kia có một người , vừa ôm đầu trốn đông trốn tây tránh né cây trúc đánh vào người mình vừa liên tục mắng chửi .
" Cố Giai Đồng , tên hỗn đản tên chết tiệt nhà ngươi . Ngươi dám đánh ta , ta sẽ về nói cho nãi nãi để nãi nãi đến mắng chết ngươi "
Thiếu niên được gọi là Cố Giai Đồng cũng không chịu yếu thế , liền mắng lại .
" Ngươi nói đi , nói đi . Làm như ngươi không nói thì bà ấy sẽ buông tha cho ta vậy , ngày nào mà bà ấy chẳng chạy đến nhà ta mắng chửi chứ . Ngày nào mà bà ấy không mắng ta đây còn thấy thiếu thiếu ăn cơm không ngon đó , ngươi đi nói với bà ấy đi để bà ấy đến mắng ta nhiều hơn một chút , ta sẽ thấy ăn cơm ngon miệng hơn còn có thể ăn được nhiều hơn hai chén cơm đó "
Nghe những lời này của Cố Giai Đồng , Trác Vấn Chiêu nhịn không được mà bật cười , mà thiếu niên đang bị đánh nghe vậy thì tức giận quát ầm lên .
" Tên sao chổi nhà ngươi , ngươi bất kính với nãi nãi như vậy không sợ bị trời đánh sao . Ta sẽ đi nói với mọi người , ngươi vừa hung dữ lại bất kính trưởng bối , để ta xem ngươi còn gả được cho ai "
Cố Giai Đồng nghe vậy thì ngừng lại , tay chóng lên eo mắng .
" Ngươi là ngu ngốc hay đầu óc có vấn đề mà không nhớ , nhà ta đã cùng gia gia nãi nãi của ngươi ký khế thư đoạn tuyệt quan hệ , hiện tại bọn họ đã không còn là trưởng bối của ta nữa , thì sao có thể trách ta tội bất kính . Với lại mấy năm nay gia gia , nãi nãi của ngươi thiên vị bất công đối xử tàn nhẫn độc ác với nhà ta như thế nào , còn đám đường huynh đường đệ các ngươi đối xử với chúng ta thế nào , người mười dặm tám thôn quanh vùng này ai mà không biết . Ngươi đi nói thử đi xem coi có ai tin tưởng lời của ngươi không , mà dù có tin thì họ cũng chỉ cảm khái một câu không thể trách mà thôi "
" Ngươi ..... ngươi ...... " Thiếu niên bị đánh bị nói cho không thể đáp trả , chỉ đứng đó ngươi ngươi liên tục mà không biết nói gì thêm .
" Ngươi cái gì mà ngươi . Ta nói cho ngươi biết Cố Tiểu Tâm , nếu không muốn bị đánh nữa thì đừng đến gây chuyện với ta , bằng không ngươi đến lần nào ta sẽ đánh ngươi lần đó . Giờ thì các ngươi mau đi đi , ta không rảnh mà dây dưa với các ngươi " Cố Giai Đồng vừa nói vừa một tay chóng eo , một tay làm động tác phẩy phẩy đuổi người .
" Ngươi .... ngươi chờ đó cho ta " Để lại một câu như vậy Cố Tiểu Tâm liền cùng đám bạn của mình quay đầu chạy đi .
Thấy đám người kia đi rồi Cố Giai Đồng thở ra một hơi , rồi cúi xuống lấy cái sọt tre bị vứt bên vệ đường đeo lên và nhặt lấy dao cắt cỏ cùng ống trúc đựng nước bỏ vào sọt , sau đó cậu đi vào ngọn núi nằm liền với núi nhà Trác Vấn Chiêu .
Trác Vấn Chiêu im lặng đứng nhìn theo bóng dáng Cố Giai Đồng , đến khi không còn thấy bóng dáng cậu mới xoay người đi vào núi nhà mình . Vào núi rồi Trác Vấn Chiêu không lập tức đi săn thú mà chậm rãi đi vòng quanh xem xét địa thế của núi , hắn muốn dựa vào thế núi tìm tiết điểm để lập lồng phòng hộ thiên nhiên , để bảo vệ khu vực đồi núi và thung lũng hắn muốn khai hoang sau này .
Sau khi xem xét kỷ địa thế của núi , Trác Vấn Chiêu âm thầm ghi nhớ tất cả , rồi mới bắt đầu đi sắn thú . Hắn vừa đi vừa nhặt vài viên đá nhỏ , lại lần mò theo những dấu vết mà mấy động vật nhỏ lưu lại , rất nhanh hắn đã phát hiện tung tích của gà rừng . Trác Vấn Chiêu nhẹ nhàng đến gần , con gà rừng còn chưa kịp phản ứng gì , hắn đã nhanh chóng vận nội lực ném viên đá chuẩn xác trúng con gà rừng . Cứ như thế Trác Vấn Chiêu đã nhanh chóng săn được ba con gà rừng cùng hai con thỏ mập mạp , thấy đã săn đủ thịt mà sắc trời cũng đã trễ đang định xuống núi , thì hắn lại nghe thấy trong bụi rậm gần nơi hắn đứng có động tĩnh . Trác Vấn Chiêu liền nhẹ nhàng núp sau thân cây cổ thụ quan sát , thì phát hiện có gà rừng đang đẻ trứng , đợi thêm một lát thấy gà rừng đẻ xong chạy ra khỏi ổ , hắn lại như cũ một chiêu đánh chết con gà rừng .
Lúc Trác Vấn Chiêu định đi qua nhặt con gà rừng cùng ổ trứng , thì có một cái bóng vàng xẹt qua gặm đi con gà rừng hắn vừa săn được , thấy vậy hắn liền nhanh chóng đuổi theo . Đuổi được một lúc Trác Vấn Chiêu liền nhìn ra được , thứ ăn cắp gà của hắn là một con chuột lông vàng , mà điều làm hắn kinh ngạc là trên người con chuột lông vàng này lại có linh khí vờn quanh dù rất mỏng manh . Ngay khi Trác Vấn Chiêu định dùng linh hồn lực kiểm tra xem , vì sao trên người con chuột lông vàng đó lại có linh khí , thì một tiếng hét hoảng loạn truyền vào tai hắn tiếp theo là một giọng trẻ con truyền đến .
" Aaaaaaaaaaaaaa cái tên sát thần này sao cứ đuổi theo mình vậy chứ , không phải chỉ là ăn cắp của hắn một con gà thôi sao , không phải hắn vẫn còn ba con gà sao . Sao cứ đuổi theo không buông như thế , đúng là một tên keo kiệt mà huhuhuhu "
Đột ngột nghe thấy giọng nói xa lạ truyền đến Trác Vấn Chiêu rất kinh ngạc , vừa đuổi theo chuột nhỏ phía trước vừa nhìn quanh xem thử giọng nói đó là của ai , nhưng lại không phát hiện có người lạ đang ở gần quanh đây . Khi lắng nghe kỷ lại thì hắn kinh ngạc phát hiện giọng nói đó không phải của ai khác , mà là của con chuột vàng nhỏ đang vừa chạy vừa kêu loạn phía trước . Phát hiện được đều này Trác Vấn Chiêu không khỏi bất ngờ , hắn suy đoán bản thân sau khi xuyên sách thì có thêm dị năng đặc biệt có thể nghe hiểu tiếng của động vật . Để chứng minh suy đoán của bản thân , hắn liền thử dùng thần thức để nói chuyện với chuột vàng nhỏ đang chạy loạn .
" Nè , chuột ngốc dừng lại đi ta có chuyện muốn hỏi ngươi , ta sẽ không làm hại người đâu "
" Chít . Ai vậy , ai đang nói chuyện với ta vậy " Chuột vàng nhỏ đang chạy đột ngột nghe thấy tiếng nói , thì vô thức dừng lại ngơ ngác hỏi .
" Là ta , là ta đang nói chuyện với ngươi " Trác Vấn Chiêu vừa chạy đến gần chuột nhỏ vừa dùng thần thức đáp lời chuột nhỏ .
" Á , là ....là ngươi sao ? Ngươi ... ngươi đừng qua đây . Ta sẽ trả gà lại cho ngươi , ngươi đừng đuổi theo ta nữa " Chuột vàng nhỏ kêu loạn một hồi xong , lại tiến tục chạy . Tuy nói là sẽ trả gà lại , nhưng khi chạy thì miệng vẫn gặm chặt con gà rừng không buông .
" Chậc , đồ chuột ngốc . Ngươi mau dừng lại đi , ta chỉ muốn hỏi chuyện ngươi sẽ không làm hại ngươi đâu , gà cũng cho ngươi luôn . Được không ? " Thấy chuột vàng nhỏ lại tiếp tục chạy , Trác Vấn Chiêu bất đắt dĩ đành phải vừa chạy theo vừa tiếp tục thương lượng với nó .
" Chít chít chít , ta không tin ngươi đâu . Gia gia nói con người rất gian xảo , không thể tin tưởng được "
Trác Vấn Chiêu vì không muốn làm chuột vàng nhỏ sợ hãi , nên chỉ dùng sức mà đuổi theo nó chứ không vận dụng linh lực , nhưng giờ thấy không thể thương lượng được với nó , hắn đành phải nghĩ cách ngăn nó lại mà không làm nó bị thương . Đang lúc tìm cách ngăn chuột nhỏ lại , thì Trác Vấn Chiêu liếc thấy phía trước có một cây dại đang kết trái , cành cây trĩu nặng rũ xuống , hắn không kịp nghĩ đã vươn tay bẻ một trái ném về phía chuột nhỏ . Trái cây chính xác trúng ngay mông chuột nhỏ , tuy hắn không dùng linh lực nhưng chuột nhỏ cũng bị ném văng vào bụi cỏ .
" Chít chít chít chít ........ " Chuột vàng nhỏ lúc này đã rất sợ hãi , chỉ chít chít kêu loạn .
Trác Vấn Chiêu nhanh chân chạy đến bụi cỏ , thì thấy chuột nhỏ đang nằm giả chết ở đó , nhưng miệng vẫn cắn chặt con gà không buông , hắn vừa đưa tay bắt chuột nhỏ lên vừa cười nói .
" Đồ ngốc tham ăn , sức lực ngươi cũng lớn thật thân thể nhỏ xíu như thế , mà có thể gặm con gà lớn hơn bản thân ba , bốn lần còn có thể chạy nhanh như thế "
Chuột nhỏ lúc này vẫn im lìm bất động giả chết , nhưng nhất quyết gặm chặt con gà không buông . Trác Vấn Chiêu thấy nó như vậy thì phì cười , đưa tay chọt chọt vào đầu nhỏ của nó cười nói .
" Còn giả chết với ta , có tin ta lấy gà lại hay không ? "
Nghe hắn nói vậy chuột nhỏ liền dùng hai chân trước nhỏ xíu của nó quắp chặt con gà rừng , miệng thì chít chít chít không ngừng .
" Gà của ta , không phải ngươi nói cho ta rồi sao ? "
" Cho ngươi với điều kiện là ngươi không chạy , nhưng ngươi không nghe lời nên giờ ta đổi ý không cho nữa "
Trong khi một người một chuột còn đang giao lưu tình cảm , thì từ phía xa xa vọng đến một tiếng hét .
" Áaaaaaaaa "