Trời vẫn chưa sang xuân nhưng Đường Lanh Canh cảm thấy không khí xung quanh như nóng lên. Màn vừa rồi khiến Đường Lanh Canh choáng váng, không ngờ Ôn Khanh Hòa dịu dàng mềm mại lại dám mua những món đồ táo bạo như vậy.
Đường Lanh Canh liếc nhìn chiếc túi giấy cảm thấy như nó đang tỏa nhiệt nhưng ánh mắt cô không thể rời khỏi nó. Liếc một cái rồi lại liếc một cái nữa, trong phòng không có ai lần này không sao đâu.
Đường Lanh Canh lại lấy ra bộ đồ nhỏ màu đỏ, mặt lại nóng lên, bên dưới cơn có một cuốn sách nhỏ, hít sâu vài hơi để bình tĩnh rồi bắt đầu lật vài trang xem qua.i
Tệc rượu kết thúc, mọi người bắt đầu ra về, không khí náo nhiệt dần xa. Hai bên đường còn đọng tuyết chưa tan, Yến Kiêu nắm tay Ôn Khanh Hòa nhìn cô thỉnh thoảng nở nụ cười, anh cũng khẽ mỉm cười: “Vui vẻ vậy sao?”
“Đương nhiên vui rồi. Bạn tốt là phải cùng hưởng hạnh phúc chứ.” Ôn Khanh Hòa trong lòng nghĩ nhiều đồ tốt như vậy, hạnh phúc cũng không thể để một mình cô gánh chịu.
Lanh Canh chắc chắn sẽ cảm ơn cô nhiều lắm. Yến Kiêu chỉ nghĩ rằng Ôn Khanh Hòa đang vui vì tân hôn của Đường Lanh Canh.
Bên này Phong Thiết Trụ cuối cùng cũng chờ đến lúc tiệc tan, nhớ vợ ở phòng tân hôn anh ta không dám uống nhiều chỉ kiên trì chờ đợi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT