Thương Ngôn Tân đã quá quen với kiểu hành xử không theo lẽ thường" của cô, nghe cô làm nũng lộ liễu như vậy, sắc mặt anh vẫn thản nhiên như cũ.
Ánh mắt anh chỉ liếc qua mắt cá chân cô một cái, xác nhận không có thương tích gì, chỉ đang giả vờ, bèn thu tay về, lạnh nhạt bảo: “Tự đứng dậy đi.”
“Không được đâu~” Quý Nhiêu cong cong đôi mắt đào hoa kiều mị, ngang ngược giở trò vô lại, “Em nhất định phải được anh ôm cơ. Anh không ôm, em không đi. Là anh khiến chân em mềm nhũn, thì anh phải có trách nhiệm.”
Thương Ngôn Tân vẫn đứng yên, rũ mắt hỏi cô: “Thật sự không đi được à?”
Quý Nhiêu chu môi tỏ vẻ tủi thân: “Chân em mềm rồi, không nhúc nhích được nữa…”
Thương Ngôn Tân chẳng thèm để tâm đến trò mè nheo của cô, quay người tránh sang bên, tiếp tục đi về phía đại sảnh khu nhà.
Không nghe thấy tiếng bước chân phía sau, Thương Ngôn Tân cứ nghĩ mặc kệ một lúc thì cô sẽ tự đi theo, đến góc rẽ chỗ sảnh lớn, bước vào khu thang máy, mới dừng lại chờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play