Anh đèn sáng mờ trong bãi đậu xe khiến nó trông như một cái xác khổng lồ, lâu lâu còn phát ra những tiếng “đùng” lớn khiến người ta rùng mình.
Những người đến đầu tiên là người dân ở tòa nhà số 3 và tòa nhà số 5.
Gần 30 người đàn ông của ba tòa nhà tập hợp lại khiến nội tâm bất an của bọn họ được trấn định hon.
Vào lúc mọi người đang chờ những người còn lại, một tiếng thét thê lương vang lên trong bãi đỗ xe.
Cung Tu Kiệt không chút do dự vung bàn tay lên nói: “Qua đó nhìn xem!” Bố cục của bãi đỗ xe rất đon giản, chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy rất xa.
Vậy nên khi bọn họ mới chạy được mấy chục mét, cảnh tượng hỗn loạn phía xa đã hiện ra trước mắt mọi người.
Bốn thây ma cả người toàn máu đã áp sát một người đàn ông tay cầm chày cán bột.
Lúc này đang vây kín mít lấy anh ta để cắn xé, nhưng dù sao thì cơ thể thây ma vẫn còn yếu, người đàn ông lại đội nón bảo hiểm, quấn khăn quàng cổ.
Các thây ma ra sức cắn xé nhưng cũng không phá võ được lớp áo ngoài của anh ta.
Những người đàn ông cùng xuống tầng với anh ta đã sợ tới mức hồn phi phách tán, chui vào thanh máy chạy trốn.
Người cứu anh ta vậy mà lại là đám người tiếp theo của Cung Tu kiệt.
Nhiều người có thể có thêm can đảm, huống hồ gì bọn họ còn đông hơn thây ma. Một người đàn ông cầm thanh kiếm samurai trực tiếp chém rớt cánh tay thây ma. Thấy nó định đi về phía trước, Lưu Tử Hào nhanh tay lẹ mắt giữ chặt cổ áo ném nó về phía sau.
Thây ma mất đi cánh tay không hề bị giảm sức chiến đấu. Nó mở rộng miệng ra, không tiếng động gào lên rồi nhanh chóng nhào về phía Lưu Tử Hào.
Lưu Tử Hào không hổ là giả dị năng được cường hóa sức mạnh. Cái chày cán bột trong tay anh ta như một cây côn trực tiếp đập nát đầu thây ma. Thây ma lắc lư hai cái rồi ngã xuống đấy. Lúc anh ta đang vật lộn với thây ma, ba con thây ma còn lại cũng đã bị mọi người vây lấy giải quyết.
Người đàn ông nằm trên đất còn đang giãy giụa kêu khóc. Anh ta đã bị dọa sợ tới nỗi không phân biệt được trước mắt là thây ma hay đồng loại.
Ngoại trừ thây ma bị Lưu Tử Hào đập bể não và một thây ma bị mọi người dùng dao chém rớt đầu, còn lại hai thây ma chỉ mất đi năng lực hành động, lúc này còn đang há miệng cắn xé vào không khí.
Lòng bàn tay Cung Tu Kiệt ngưng tụ một quả cầu hỏa, lần lượt đập lên đầu những con thây ma còn sống. Lửa mau chóng bốc cháy theo những sợi tóc. Sau khi đốt cháy tóc, hỏa vẫn chưa tắt, rất nhanh đã nướng chín da đầu và não bộ trong đầu lâu của chúng nó.
Lưu Tử Hào vốn còn đang đắc chí nhìn thấy Cung Tu Kiệt dùng lửa thiêu đốt phần đầu thây ma, sự kiêu ngạo lập tức giảm đi.
Cung Tu Kiệt mạnh hơn anh ta, mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng trong một góc mà mọi người đã bỏ qua, cánh tay Cung Tu Kiệt bắt đầu run rẩy. Anh ta vừa mới thức tỉnh dị năng, khống chế hai ngọn lửa thiêu đốt trong phạm vi đã tới giới hạn của mình rồi. Nhưng rút lui vào giây phút này sẽ ảnh hưởng tới uy nghiêm của anh ta trong nhóm vậy nên chỉ có thể cố chịu. Cũng may thây ma bị giải quyết rất nhanh, mọi người tạm thời có thể thở dốc. Hai người đàn ông vừa định kéo người đàn ông đang xụi lơ trên đất dậy thì nghe thấy có người nói nhỏ: “Tay! Nhìn tay anh ta!”
Bao tay bằng da trên tay anh ta đã bị rách một lỗ lớn, để lộ làn da đầy máu me. Lúc này máu đã chảy nhỏ giọt, vừa nhìn là biết đã bị cắn rồi.
Người đàn ông vốn định dìu anh ta lập tức nhảy ra xa. Mọi người đều chĩa vũ khí về phía người đàn ông trên mặt đất.
Người đàn ông ngã xuống đất lập tức hoàn hồn, chậm rãi theo ánh mắt của mọi người nhìn về phía tay phải mình.
Khi nhìn thấy miệng vết thương trên tay phải, anh ta gào lên một tiếng cực kì thảm thiết vang vọng cả bãi đỗ xe:
“Tôi không muốn chết, tôi không muốn biến thành thây ma, cứu tôi với, cầu xin các người cứu tôi với...” Anh ta vừa lăn vừa bò về phía người phía trước nhưng không ai dám để cho anh ta lại gần. Mọi người múa may dụng cụ phòng thân trên tay muốn ngăn cản anh ta tới gần. Trong lúc hỗn loạn, không biết là dao trong tay ai chém trúng mặt người đàn ông. Sau một tiếng hét thảm thiết, người đàn ông ôm má phải ngã xuống.
“Ai mang dây thừng, trói anh ta lại trước đã!”
Người đàn ông tạm thời chưa biến thành thây ma, không ai ra tay giải quyết được anh ta, nhưng mặc kệ thì sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tai họa, không bằng cứ trói anh ta lại trước.
Người đàn ông ngã xuống đất biết rõ mình đã bị coi là loại khác. Anh ta cố nén đau đớn bò dậy, thấy mọi người né tránh theo bản năng, anh ta lao ra khỏi đám người, chạy khỏi bãi đậu xe không thèm ngoảnh đầu lại.
“Đuổi theo!” Lưu Tử Hào tức giận vỗ đùi, dẫn đầu đuổi theo. Những người khác đều lục tục đuổi theo nhưng bọn họ chưa chạy được hai bước đã gặp phải phiền phức.
Con “thây ma mặc quần áo màu cam” trong miệng Đàm Vĩ Minh lúc trước mà một con thây ma nữ trẻ tuổi nữa đang ngăn cản đường đi của bọn họ. Phía sau chúng nó còn có thêm một con thây ma nữ trung niên cũng đang lung lay chạy tới.
Tròng mắt bọn chúng vẩn đục, động tác cứng đờ nhưng tốc độ chạy không kém người sống bao nhiêu. Lưu Tử Hào nắm chặt chày cán bột trong tay, dẫn đầu đi lên. Các thành viên phía sau cũng mau chóng đuổi theo.
Lúc này người ở mấy tòa nhà khác cũng đã lục tục hợp lại với nhau. Thành viên của 6 tòa nhà tập hợp lại cũng gần sáu mươi người.
Sáu mươi người đối diện với ba thây ma, thế cục hoàn toàn nghiêng về một phía. Chỉ trong vài phút, đầu ba thây ma đã bị chém thành bùn lầy.
Tình tiết vừa rồi vẫn còn ám ảnh trong lòng mọi người, quá trình giải quyết thây ma sau đó mọi người cũng cẩn thận hơn.
Trước mắt đã giải quyết được bảy thây ma, trong đó bao gồm hai thành viên bị cắn khi đi đổi vật phẩm, còn con thây ma nữ trẻ tuổi kia có khả năng là Lưu Mẫn ở tòa nhà số 5.
Dù biết đã giải quyết xong thây ma vẫn không làm bọn họ buông lỏng cảnh giác. Lúc này nơi lỏng rất dễ nguy hiểm tới tính mạng, mọi người xếp thành hai hàng tựa lưng vào nhau.
Cuộc tuần tra đầu tiên hoàn thành thuận lợi. Trên đường không gặp thêm bất kì con thây ma nào khác, mà người đàn ông trung niên bị cắn ban nãy cũng không thấy bóng dáng đâu. Không tìm ra người đàn ông kia, trong bãi đỗ xe vẫn có tai họa ngầm, không ai biết anh ta đang trốn ở đâu đó hay đã chạy ra ngoài.
Lần thứ hai tuần tra mọi người chia thành mấy nhóm nhỏ, cẩn thận lục soát bãi đỗ xe to như vậy một lượt. Lần này tuy không tìm được thây ma nhưng lại bất ngờ tìm được một ít đồ ăn vặt từ bên trong mấy cái xe.
Ai phát hiện là của người đó, chỉ xui xẻo chủ xe để mở cửa sổ nên bị lấy mất đồ ăn vặt. Phương thức này dường như đã mở ra một thế giới mới cho nhóm người. Trong lúc nhất thời ngoại trừ mấy xe mở cửa sổ còn không ít xe bị cạy cửa.
Cuộc gọi trong nhóm vẫn chưa kết thúc, dĩ nhiên động tĩnh của bọn họ sẽ truyền tới tai mọi người. Trong phút chốc tất cả mọi người đổ dồn về phía bãi đỗ xe. Người có vật phẩm thì lo vật phẩm của mình bị lấy mất, còn người không có vật phẩm thì một lòng một dạ muốn cướp của người khác.
Chỉ có những hộ gia đình ở tầng 27 là không dám nhúc nhích. Mạnh Hoành sợ hai thây ma mẹ con ở cửa, còn Cố Thần Lan thì không có tâm tư đi tranh cướp vật phẩm.
Nhưng trận hỗn loạn này lại mang tới tai nạn bất ngờ. Có người trong quá trình tranh đoạt đột nhiên biến thành thây ma, hơn nữa còn liên tục cắn ba bốn người bị thương.