Lê Thiếu Vân buổi tối ăn vạ chỗ Cảnh Vân Chiêu không chịu đi, trời vừa tối không được bao lâu Lê Thiếu Vân nhận được một cuộc gọi từ Uông Nhu Thuần.
Trong điện thoại, giọng nói của Uông Nhu Thuần yếu ớt, ho không ngừng, giống như bị bệnh nặng.
Cảnh Vân Chiêu có chút tò mò, Uông Nhu Thuần ban ngày vẫn tràn đầy năng lượng, tại sao lại đột nhiên giống như thế này? Cô tò mò ghé tai sang nghe.
Ở đầu dây bên kia Uông Nhu Thuần ho khan nói: "Thiếu Vân, mẹ cảm thấy chóng mặt và khó chịu. Hôm nay tất cả người làm trong nhà đều sa thải cả rồi, ba con cũng không ở đây, con về nhà một chuyến đi?"
Lê Thiếu Vân cau mày: "Tất cả người làm đều đã bị sa thải? Vậy cái người họ Diệp kia đâu?"
"Con trai, con cũng biết mẹ không có nhiều tiền. Mẹ làm sao có thể nuôi nổi đám người làm này. Cho dù có người làm nhưng không phải con trai, mấy hôm trước bởi vì chuyện hôn sự của con mẹ đã làm sai, trong lòng mẹ hối hận, mẹ cũng biết nhiều năm mẹ ủy khuất con, nhưng mẹ đôi khi nhịn không được... Còn Diệp Sơ, mẹ đã đuổi đi rồi, con đến đây trò chuyện với mẹ được không?" Giọng nói của Uông Nhu Thuần đáng thương vô cùng.
"Lát nữa con mang A Chiêu về, A Chiêu là một y sư..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play