Uông Nhu Thuần cảm thấy vô cùng khó chịu, bà cảm thấy Diệp Sơ này làm bà mất hết mặt mũi. Đồng thời cũng có chút may mắn, cũng may con trai bà ánh mắt tốt, không có cảm tình với Diệp Sơ.
Mặc dù không thân thiết với con trai, nhưng bà chỉ có một đứa con này thôi, tuyệt đối không đẩy con trai vào hố lửa. Mục tiêu của bà là tìm một đứa ngoan ngoãn xinh đẹp, gia cảnh bình thường mà thôi, bà không muốn hãm hại con trai...
Tốc độ đổi mặt của Uông Nhu Thuần vô cùng nhanh: "Tôi ... vừa rồi cũng chỉ đùa một chút mà thôi, tôi đã có con dâu rồi, Vân Chiêu ... Diệp tiểu thư là một cô gái tốt, nhưng mà xuất thân không phù hợp với Lê gia chúng ta, tôi cũng nghĩ là muốn giúp đỡ chút thôi, cũng không dám làm bậy, nếu không ba chồng tôi sẽ không tha cho tôi."
Nói xong còn không quên lôi kéo tay Cảnh Vân Chiêu.
Bà hiểu một chuyện về sau Cảnh Vân Chiêu và nhà họ Lê sau này sẽ không thể tách rời, cho dù hai người họ quan hệ không tốt thì Cảnh Vân Chiêu không thể không cho bà mặt mũi.
Uông Nhu Thuần ánh mắt lúc này không còn đe dọa mà là cầu xin, người này là thân sinh của Thiếu Vân, Cảnh Vân Chiêu làm quá tuyệt, rụt tay về, mở miệng nói: "Dì Lê làm người đơn giản, chỉ là có ân tất báo, cũng may chưa bị mắc mưu."
Mặc dù Uông Nhu Thuần không hài lòng lắm, tổng cảm thấy Cảnh Vân Chiêu quá hờ hững với bà, cười cười gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play