Vừa rồi Diệp Sơ có vẻ không bị những lời đó ảnh hưởng, giống như hết thảy đều không quan hệ với cô ta, một cô gái bình thường làm được mức thế này không nhiều. Bởi lẽ con người có lòng tự trọng. Lê Thiếu Vân ghét bỏ sự tồn tại của cô ấy, người có chút cốt khi khẳng định sẽ bộc lộ ra sự bất mãn, hoặc tức giận rời đi. Không rời đi thì cũng biểu hiện sự bất mãn, không thoải mái.
Nhưng Diệp Sơ thì không, vẫn ôn hòa cười như trước, tỏ vẻ đáng yêu.
Cảnh Vân Chiêu cười nhẹ, trong mắt có sự dò xét: “Diệp tiểu thư dường như biết tôi rất rõ.”
"Cảnh tiểu thư đại danh của cô ai mà không biết? Trên mạng có rất nhiều chuyện về cô, cho nên tôi mới biết một chút."
"Đúng không? Lời tuy nói như vậy nhưng không biết tại sao tôi luôn cảm thấy hiểu biết của cô đối với tôi không chỉ như vậy.""
Cảnh Vân Chiêu dường như có ý tứ sâu xa: “Diệp tiểu thư nếu cô biết về một số sự tích kia của tôi, theo thường tình mà nói, cô phải có chút tò mò với tôi. Không hiếu kỳ cũng được cũng phải chú ý tôi thêm vài lần chứ không phải là liếc mắt đưa tình với người đàn ông của tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT