Cảnh Vân Chiêu rất chán ghét Mạnh Lâm này, một là cô ghét cái loại dây dưa tự phụ, tự cho mình đúng, hai là hắn còn hai ba lần uy hiếp cô nữa.
"Anh muốn tìm phiền toái cho Mạnh Lâm sao? Có được không? Em nghe nói người ba đã chết của Mạnh Lâm có nhân mạch rất tốt, chú của hắn là lãnh đạo thành phố Ninh ..." Cảnh Vân Chiêu có chút lo lắng nói.
Nếu không phải vì một tầng quan hệ này, cô sớm đã phế tên Mạnh Lâm này rồi,
Người sống trên đời, tránh không được có lúc phải cúi đầu, dù không muốn cúi đầu, cũng phải lùi một bước để chờ thời cơ và động, liều lĩnh lao lên không màng tất cả cũng có thể thắng, nhưng cũng có khả năng đâm vỡ đầu chảy máu.
Vì vậy, mặc dù cô cự tuyệt hoàn toàn những lời nói khó nghe của Mạnh Lâm nhưng cũng không quá phận, phải nghĩ biện pháp đối phó tốt rồi mới có thể xuống tay.
Hơn nữa, cô ta đã nhờ Bạch Du An thuê người điều tra, mỗi một người Mạnh gia này đều phải điều tra rõ ràng, kể cả chuyện lớn, chuyện nhỏ, nhưng Cảnh Vân Chiêu mới nói với Bạch Du An mấy ngày trước, nào có nhanh như vậy là có thể chỉnh Mạnh Lâm này.
“Hai vị soái ca, tôi là Vân tỷ, hai anh soái ca cần mỹ nữ phục vụ không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT