Cảnh Vân Chiêu không biết chính xác Lê Thiếu Vân muốn làm gì, nhưng đến đây hay đến đó, cô cũng không vội, ba người chơi xúc xắc tiêu khiển.
Nhưng không quá mười phút, chỉ nghe thấy tiếng bàn bên cạnh truyền sang âm thanh hỗn loạn, một cô gái khóc lóc bị một nam nhân túm lại, dáng vẻ thập phần kháng cự.
Đỗ Lâm nhíu mày: "Lê Thiếu, không giúp đỡ sao? Nữ sinh này nhìn rất thanh thuần"
Lê Thiếu Vân cong môi, khịt mũi chế nhạo, Cảnh Vân Chiêu mím môi cười.
"Sao thế? Mọi người không thấy sao? Vừa nãy Vân tỷ kia đưa nữ sinh kia lại đây, mặt cô ấy đỏ như tôm hùng, nhìn kỹ rất đáng thương.” Đỗ Lâm lại nói.
Cô gái nhỏ xinh, đáng yêu, nhìn qua rất ngoan ngoãn, mặc dù hắn không có hứng thú. Nhưng trơ mắt nhìn thấy một nữ sinh nhỏ vị một nam nhân ép buộc cũng không tốt lắm đâu.
Nhưng phản ứng của Lê Thiếu có thể hiểu được, bởi vì người này là người chuyện không liên quan đến mình chính là không quan tâm, nhưng Cảnh Vân Chiêu ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play