Một cảm giác khủng hoảng lập tức dâng lên, quấn quanh cổ họng Chu Chí Quốc, anh dùng sức bóp bao thuốc lá trong tay thành một cục.

Trong nhà chính, ông nội La đã quyết định không cần đợi chân cháu trai khỏi hẳn, ngày mai sẽ khiêng người từ trong bệnh viện đến xin lỗi con gái người ta!

Lý Cầm nghe vậy cũng không vui, mặc kệ bà ta nhìn trúng, hay là chướng mắt thì La Trấn vẫn là con rể của bà ta.

Bảo con rể xin lỗi Tần Lâm trước mặt người trong thôn như vậy, bà ta không cần mặt mũi à?

“Cô là chị dâu ruột của Hồng Kỳ, sau này La Trấn chính là em rể của cô, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cho dù việc lớn việc nhỏ gì, thì đó cũng là chuyện của người trong nhà, cô tính toán chi li như vậy làm gì?”

Tần Lâm phẫn nộ, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi biết Hồng Kỳ là con gái dì, tôi chỉ là vợ của con riêng chồng dì, ngày thường dì thiên vị cô ta cũng thôi.”

“Nhưng loại chuyện liên quan đến thanh danh này mà dì cũng thiên vị cô ta, chẳng lẽ thanh danh của tôi còn không quan trọng bằng mặt mũi của cô ta hay sao?

“Nếu tôi không nói rõ ràng việc bỏ trốn thì sau này tôi còn mặt mũi nào gặp người khác?”

Lý Cầm không thừa nhận mà cãi cố, “Tôi không có con trai, sau này phải trông cậy vào con riêng dưỡng lão, sao tôi có thể thiên vị con gái được?”

“Về chuyện bỏ trốn, không phải cô đã giải thích với mọi người trong thôn rằng cô lên huyện để tìm anh cả của Chí An sao?”

Tần Lâm phản bác: “Đó là lời giải thích của tôi, nhưng La Trấn vẫn chưa giải thích, bọn tôi cùng làm sáng tỏ, mới khiến người ta tin tưởng.”

Lý Cầm không kiên nhẫn nói: “Cậu ta là đối tượng của Hồng Kỳ, những người có đầu óc sẽ không ghép hai người lại với nhau nữa.”

Tần Lâm lại nói: “Chính vì anh ta là đối tượng của Hồng Kỳ, cho nên tôi và anh ta mới nên nói rõ ràng.”

Lý Cầm nói không lại Tần Lâm, Tần Lâm lại không nghe lời bà ta, khiến bà ta tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo.

Lúc nói chuyện sính lễ với ông nội La, bà ta còn mang theo cơn tức giận chó đánh mèo, trực tiếp mở miệng sư tử, muốn ba chuyển một vang!

Cũng chính là bốn món đồ lớn: radio, xe đạp, máy may, đồng hồ đeo tay.

Ông nội La cũng không ngờ rằng đối phương dám nghĩ như vậy.

Lý Cầm nói: “Con gái tôi là học sinh trung học, cầm kỳ thư họa đều vô cùng tinh thông, hơn nữa con bé làm việc nhà rất tốt, cũng làm việc ở ngoài ruộng rất tốt.”

Thấy lão già chết tiệt không lên tiếng, Lý Cầm lại nói: “Con gái tôi lên được phòng khách xuống được nhà bếp, nếu không phải đến bước này thì tôi không nỡ để con bé cứ vậy mà gả ra ngoài.”

Cha Chu hút một điếu thuốc, “Nhà tôi có tình huống đặc biệt, có thể không làm tiệc cưới, người một nhà ăn một bữa cơm là được.”

Một bàn tiệc cưới thịnh soạn một chút tốn khoảng mười hai đồng, tiết kiệm được mấy bàn tiệc cưới cũng có thể tiết kiệm được không ít tiền.

Lúc này Chu Chí Quốc đi đến, mở miệng nói: “Hai người đòi nhiều như vậy, không sợ bị người ta nhỏ giọng nói mình là tiểu tư sản à?”

“Lúc con cưới Tần Lâm, từ sính lễ đến tiệc cưới tổng cộng tốn không đến một trăm đồng, cứ dựa theo tiêu chuẩn này đi.”

Lý Cầm tức giận đứng lên, cao giọng phản đối, “Không được! Cui đầu cưới dâu, ngẩng đầu gả con, con gái dì không thể tùy tiện gả ra ngoài như vậy được.”

Sau đó, Lý Cầm bị chọc giận không hề nghĩ ngợi mà châm chọc, “Lúc trước nếu không phải con cưới cô ta, dưới tình huống đó, cô ta có thể không gả ra ngoài được!”

Chu Chí Quốc trào phúng hỏi lại bà ta, “Bây giờ Chu Hồng Kỳ còn có thể gả ra ngoài được sao?”

Sắc mặt Lý Cầm thay đổi, nhìn Chu Chí Quốc vời ánh mắt hung ác giống như muốn ăn thịt người.

Cha Chu trầm mặt, không hề vui mừng khi kết thân, “Sính lễ nhà tôi muốn một cái radio, nhưng phải làm tiệc cưới.”

So với ba chuyển một vang trước đó, điều kiện trước mắt này cũng phù hợp với điều kiện kết thân bình thường, ông nội La lập tức đồng ý.

Hai nhà cũng không dám kéo dài thời gian, đàm phán xong thì xem như hôm nay đề thân, chiểu nay Chu Hồng Kỳ sẽ lên huyện, rồi ở trong huyện một đêm, để sáng sớm ngày mai thuận tiện đi lấy giấy chứng nhận kết hôn với La Trấn, chờ La Trấn hoàn toàn khỏe lại mới tổ chức tiệc cưới.

Chu Hồng Kỳ chậm chạp từ ngoài ruộng trở về.

Cuối cùng, ông nội La cũng gặp được cháu dâu chân chính, Chu Hồng Kỳ.

Người rất gầy, cũng không trắng, tóc ngắn ngang tai, mắt không lớn, mũi không thẳng... Dáng dấp không tính là xấu nhưng cũng không xinh đẹp, ít nhất không xinh đẹp bằng chị dâu của cô ta.

Nếu không gặp được cháu dâu tốt hơn thì Chu Hồng Kỳ như vậy cũng không tệ.

Nhưng không phải gặp hiểu lầm rồi sao?

Trong lòng ông nội La có cảm giác chênh lệch không nhỏ.

Anh trai Chu Hồng Kỳ là một người què mà có thể tìm được một cô gái tốt như chị dâu cô ta.

Lý Cầm còn chờ ông nội La tặng quà gặp mặt cho con gái bà ta.

Nhưng ông nội La không tặng quà gặp mặt Chu Hồng Kỳ, ông ấy chỉ nói vài câu rồi rời đi.

Sắc mặt Lý Cầm khó nhìn, thẹn quá hóa giận nói: “Lão già đào phân này có ý gì vậy? Con gái tôi còn không tốt bằng con nhà quê à?”

Chu Hồng Kỳ không hiểu ý, Lý Cầm giận chó đánh mèo nói: “Lúc nãy Tần Lâm giả mạo con để lừa mười đồng quà gặp mặt!”

Chu Hồng Kỳ lập tức hiểu được ý của mẹ cô ta, ông nội La Trấn cho Tần Lâm quà gặp mặt, lại không cho cô, đây không phải ông nội La Trấn xem trọng Tần Lâm, không xem trọng cô ta hay sao?

“Tần Lâm, chị...” Chu Hồng Kỳ còn chưa nói xong, Tần Lâm đã hất số nước trà ông nội La uống còn dư vào mặt cô ta.

“Đừng xem sự khoan dung của tôi là vốn liếng không biết xấu hổ của cô.” Tần Lâm nặng nề đặt chén trà lên bàn, ánh mắt sắc bén nhìn Lý Cầm, cô chính là hắt cho Lý Cầm xem, cũng nói cho bà ta nghe.

Chu Hồng Kỳ lau nước trà trên mặt, tức phát khóc, cô ta vẫn còn chưa kịp nói gì!

Lý Cầm hơi chột dạ, nhưng bà ta chiếm thân phận mẹ chồng, cho nên bà ta vẫn có chút tự tin, bà ta cũng không tin lần sau Tần Lâm dám trực tiếp hắt lên mặt bà ta.

Nếu Tần Lâm thật sự dám, bà ta sẽ tuyên truyền chuyện này trong thôn, nhà ai có loại con dâu này mà không bị xử lý thật tốt chứ?

Chu Chí Quốc trầm mặt nói: “Cha, chắc cha nên quả miệng của dì Lý cho tốt rồi đó.”

“Tần Lâm hiếu thuận hiểu chuyện, hiểu được tôn trọng trưởng bối, mới không trực tiếp hắt nước trà lên mặt dì Lý.”

“Lần sau miệng dì Lý còn nói hươu nói vượn, thì không thể trách bọn con bất hiếu được.”

Ánh mắt Tần Lâm sáng lên, trái tim cô đập thình thịch vì có chút ngạc nhiên vui mừng, cô không ngờ Chu Chí Quốc sẽ trực tiếp đứng về phía cô trong trường hợp này.

Cha Chu tức giận nói: “Con nói chuyện với cha như vậy à? Trong mắt con còn có trưởng bối hay không?”

Ánh mắt Chu Chí Quốc sâu thẳm nhìn ông ta, “Nếu hai người thật sự nhìn Tần Lâm không vừa mắt, chúng ta cứ phân gia đi, ông bà nội đi theo con.”

Cha Chu càng thêm tức giận, tức giận đến mức ông ta muốn chém chết người con trai này, “Con muốn phân gia? Ông bà nội con dạy con như vậy à?”

Chu Chí Quốc nhíu mày, không hài lòng nói: “Đây là suy nghĩ của con, không liên quan đến ông bà nội.”

Cha Chu phẫn nộ nói: “Con đi nói với bọn họ, nói với bọn họ rằng Chu Chí Quốc con vì một phụ nữ muốn phân gia với cha mẹ đi!”

Chu Chí Quốc thản nhiên nói: “Cha cho rằng ông bà nội sẽ không đồng ý sao?”

Cha Chu sửng sốt một chút, không biết ông ta nghĩ đến chuyện gì, nói giống như trào phúng: “Đúng vậy, bọn họ sẽ không không đồng ý.”

Cha Chu nhìn Chu Chí Quốc, trong mắt có sự tức giận và chán ghét, ánh mắt sắc bén như đao, “Bọn họ đương nhiên sẽ đồng ý, bọn họ vì tiền đồ của con, lúc trước thậm chí hy vọng cha phát báo đoạn tuyệt quan hệ với con mà.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play