Nhưng năm đó bọn họ đối xử với người ra nước ngoài du học như ông ta thế nào?

Chẳng qua ông ta chỉ muốn lấy quốc tịch nước ngoài, thì bọn họ liền dùng đoạn tuyệt quan hệ để ép ông ta về nước, nếu không thì ông ta cũng sẽ không gián đoạn việc học giữa chừng để về nước.

Nếu như lúc trước ông ta không có về nước, bây giờ ông ta cũng sẽ không rơi vào kết cục như thế này!

Sự ghen tỵ và chán ghét của cha Chu, giống như là một ngàn vạn lưỡi dao sắc lạnh như băng, đâm thẳng vào trái tim Chu Chí Quốc.

Bị cha ruột căm hận như vậy, có lẽ anh là người đầu tiên đúng không?

Lý Cầm lại hơi động lòng, nếu chỉ phân Chu Chí Quốc ra ngoài, chắc chắn bà ta không muốn.

Nhưng cùng phân gia với Chu Chí Quốc còn có ba tên phế vật không thể kiếm tiền chỉ biết ăn... Điều này khiến bà ta động lòng.

Nhưng mà, ngoài mặt Lý Tần, với tư cách là một người mẹ kế tốt trong lòng cha Chu, khuyên thì vẫn phải khuyên, “Cha mẹ còn sống không phân gia, con nói như vậy thì chẳng phải làm tổn thương trái tim của cha con hay sao?”

Chu Chí Quốc cũng không cảm thấy nói một lần là có thể phân gia, anh chỉ thể hiện thái độ của mình ra trước, để trong lòng bọn họ biết đến chuyện này.

Chu Hồng Kỳ dọn dẹp xong liền bị Lý Cầm đuổi lên huyện, bà ta chỉ sợ đêm dài lắm mộng.

Sau khi tan làm, chân trước Chu Chí Quốc đi vào trong núi thì chân sau Khỉ Gầy cũng đi theo vào.

Chu Chí Quốc giỏi quan sát môi trường, anh sẽ dựa vào phân và dấu chân của con mồi để kết luận tình huống của con mồi xung quanh.

Khi đặt bẫy, anh đều suy nghĩ toàn diện, vì vậy anh thường có nhiều con mồi nhất trong bẫy của mình.

Lần này cũng không ngoại lệ, Khỉ Gầy đào bẫy lên đều là trống không, nhưng bên trong mấy cái bẫy của Chu Chí Quốc, có ba cái trống không, nhưng hai trong ba cái bẫy còn lại đều có heo rừng, còn có một cái bẫy chứa gà rừng.

“Anh Chu! Lần này may mắn thật đó! Chúng ta phát tài rồi! Ha ha ha!” Khỉ Gầy vui vẻ xoay quanh, cười thành tiếng gà kêu.

Sắc mặt Chu Chí Quốc bình tĩnh, “Đợi đến đêm khuya, cậu gọi người mang ra ngoài rồi kéo thẳng đến chợ đen.”

Khỉ Gầy gật đầu lia lịa, “Anh Chu, anh mang con gà rừng này về ăn trước đi.”

Chu Chí Quốc không từ chối, mang gà rừng về hầm canh, bồi bổ sức khỏe cho ông bà nội và vợ mình.

Lý Cầm không nấu bữa tối, trên bàn chỉ có vài dĩa dưa muối và củ cải khô.

Nguyên chủ không cần nấu cơm ở nhà họ Chu, mà Lý Cầm lại khóa rất nhiều thứ trong tủ bếp.

Tần Lâm nấu vài món trong bếp, cô dùng muối và gia vị ở chợ nông sản, còn Lý Cầm thì đừng nói dầu, ngay cả muối bà ta cũng khóa lại rồi.

Trước bữa cơm tối không lâu, Tần Lâm ăn gà nướng và bánh phu thê, thêm hai cái bánh bao trắng thơm ngào ngạt trong nhà vệ sinh rồi, cho nên bữa tối cô chỉ ăn nửa chén cháo rau dại đã no bụng.

Nhưng mà, Tần Lâm nhìn về phía Chu Chí Quốc, anh cường tráng cao lớn, mấy món chính đầy nước này, chắc chắn anh ăn không đủ no đúng không?

Nghĩ đến ánh mắt cha Chu nhìn Chu Chí Quốc vào buổi chiều thì trong lòng cô còn hơi đau lòng.

Trong sách, cha Chu đã cố ý đánh gãy chân Chu Chí Quốc, chính là để phân biệt hai anh em Chu Chí An và Chu Chí Quốc, thậm chí khiến Chu Chí Quốc vĩnh viễn trở thành Chu Chí An.

Cha Chu không cho Chu Chí Quốc có bất cứ cơ hội nào để hối hận!

“Ăn đi!” Chu Chí Quốc chia một nửa cháo rau dại trong bát cho Tần Lâm.

Cháo rau dại trong nồi hết rồi, Tần Lâm ăn chậm nên anh sợ cô chưa ăn no.

Tần Lâm cảm động thì cảm động, nhưng cô không muốn ăn phần cháo còn lại của anh, tình cảm của hai người bọn họ còn chưa đến mức đó.

“Anh ăn đi, em không đói bụng.” Tần Lâm trả cháo rau dại lại.

Chu Chí Quốc cho rằng cô đau lòng sợ anh làm việc ăn không đủ no, ánh mắt nhìn Tần Lâm càng nhiều tình cảm hơn.

Ban đêm, Chu Chí Quốc tắm rửa, nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, tim anh đập thình thịch, máu nóng sôi trào, ngay cả bước chân cũng trở nên vội vàng.

Đến cửa phòng, Chu Chí Quốc hít sâu một hơi, bình tĩnh đẩy cửa ra.

Trong phòng rất yên tĩnh, người nằm trên giường không có chút tiếng động nào

Chu Chí Quốc đi đến, phát hiện Tần Lâm đã ngủ, hơn nữa cô còn bá đạo chiếm hai phần cha giường.

Anh không kìm được vẻ mặt, có chút đắc dĩ.

Nhẹ nhàng đặt chân cô vào bên trong, anh mới nằm lên giường, nghiêng người qua.

Tần Lâm gần trong gang tấc, có thể nghe rõ hơi thở của hai người bọn họ một cách rõ ràng.

Chu Chí Quốc nhất thời không ngủ được, lần đầu nếm thử mùi vị tình dục, thân thể của anh khó có thể tự khống chế, huống chi người phụ nữ nằm ở bên cạnh không hề đề phòng anh, cô còn là người vợ danh chính ngôn thuận của anh.

Nhưng anh cũng không muốn làm phiền cô trong khi cô đang ngủ.

Chu Chí Quốc ra ngoài tắm nước lạnh.

Sau khi anh nằm lên giường một lần nữa, những ngón tay của họ siết chặt vào nhau một cách thân mật nhất, lòng bàn tay kề sát vào nhau, đầu ngón tay đan xen, như thể họ sẽ không bao giờ buông tay nhau ra.

Ngày hôm sau khi Tần Lâm thức giấc, phát hiện mình đang ôm ngang vòng ngực rắn chắc của Chu Chí Quốc, một chân gác trên lưng anh.

Tần Lâm lén lút rút tay chân về, cả người chậm rãi lùi về phía sau, lại nhẹ nhàng xoay người, nhét một miếng kẹo cao su vào miệng để loại bỏ mùi.

Từ trước khi Tần Lâm thức giấc, Chu Chí Quốc cũng đã tỉnh rồi.

Sau khi Tần Lâm xoay người, Chu Chí Quốc trực tiếp kéo người vào trong ngực.

Trái tim Tần Lâm nhảy lên, cô không dám nhúc nhích, đợi đến khi nhai tương đối rồi, cô trực tiếp nhổ vào trạm xử lý rác.

Tần Lâm vén tóc lên, cô không thể dùng hình tượng bà điên để đối diện với anh được, tốt xấu gì bây giờ cũng xem như là tuần trăng mật của bọn họ.

Nếu không phải hoàn cảnh thật sự không cho phép, cô còn muốn trang điểm đơn giản nữa.

“Bây giờ còn sớm, không cần vội vàng thức dậy.” Chu Chí Quốc ôm eo cô, giọng nói trầm thấp còn mang theo một chút khàn khàn lúc sáng sớm, hơi gợi cảm, hơi mê hoặc người.

Lòng ngực Chu Chí Quốc áp sau lưng Tần Lâm đang tỏa ra từng trận hơi nóng, nhưng lúc này cô không còn suy nghĩ gì khác.

Bởi vì Tần Lân hơi sợ sẽ ngửi thấy mùi lạ trong miệng Chu Chí Quốc sau khi cô xoay người lại...

Bây giờ nghĩ những chuyện này hơi mất hứng, nhưng cô thật sự nghĩ như vậy.

Mặc dù người lớn có mùi lạ trong miệng khi ngủ dậy là chuyện bình thường và phổ biến.

Nhưng cô và anh đã trực tiếp bỏ qua giai đoạn yêu đương và đi thẳng đến giai đoạn về chung một nhà, cho nên trong một thời gian ngắn, cô không muốn anh để lại bất cứ hình ảnh tiêu cực nào trước mặt mình.

Ít nhất cô không hy vọng trải qua “cuộc sống vợ chồng già” với anh trong thời điểm trăng mặt.

Cũng giống như bây giờ chắc chắn cô không muốn đánh rắm trước mặt anh.

Anh cũng không được!

“Vậy em ngủ tiếp đây.” Tần Lâm suy nghĩ một lát vẫn không xoay người lại, cho bọn họ một chút không gian.

Chu Chí Quốc tựa đầu vào mặt cô, hơi thở ấm áp, “Anh dậy trước đây.”

Thân thể căng thẳng của Tần Lâm buông lỏng, cô không ngửi thấy mùi gì khó chịu, nhưng ngửi thấy một chút mùi thuốc lá.

Sau khi xuống giường, Chu Chí Quốc phát hiện một đóa hoa màu máu nở rộ trên quần áo của mình...

Anh ngây người nửa ngày, mới nhận ra đây là cái gì.

Chu Chí Quốc đỏ mặt đứng đó nửa ngày, không biết nên mở miệng thế nào.

Tần Lâm mãi vẫn nghe thấy tiếng động, cô xoay người, thấy anh còn chưa ra ngoài, “Sao vậy?”

“...Có phải em đến ngày rồi không?” Ngày hôm qua Chu Chí Quốc không nghe cô nhắc đến chuyện này, lo rằng ban đêm mới đến, cho nên cô vẫn chưa biết.

Khi Tần Lâm nghe Chu Chí Quốc nói xong, cô cũng đã phát hiện máu dính trên người anh, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

Mẹ nó! Rò rỉ rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play