Tần Lâm sẽ không cho cô ta cơ hội ngăn cản mình: “Chu Hồng Kỳ, người chân chính yêu đương và vụng trộm với La Trấn là cô! Không phải tôi! Nếu các người không tin thì có thể nhìn xem Chu Hồng Kỳ có còn là xử nữ nữa không!”
Môi Chu Hồng Kỳ đã trắng bệch, hai gò má cũng tái nhợt. Làm sao Tần Lâm dám chứ?
Sao Tần Lâm dám nói ra?
“Tần Lâm, bản thân cô còn chưa giặt sạch đũng quần hôi thối của mình mà bây giờ còn muốn hãm hại con gái tôi! Hôm nay, không xé cô ra thì tôi không còn là Lý Cầm nữa!” Lý Cầm giận tím mặt, bà ta tức đến mức mất lý trí, chỉ muốn lập tức vọt đến chỗ Tần Lâm.
“Dì Lý, Chu Hồng Kỳ có làm ra loại chuyện này không thì dì chỉ cần đưa cô ta đi bệnh viện kiểm tra một chút là biết ngay.” Tần Lâm rất linh hoạt, chỉ hai ba bước cô đã tránh né được Lý Cầm.
“Chu Hồng Kỳ người ta là người có phép tắc, không phải suốt ngày cợt nhã trước mặt đàn ông như cô ta.”
“Mẹ Hồng Kỳ nói rất đúng! Tần Lâm còn chưa giặt sạch đũng quần hôi thối của mình thì làm gì còn mặt mũi mà nói người khác?”
“Nhưng Chu Hồng Kỳ cũng không giống một cô gái chưa trải qua việc quan hệ nam nữ.”
“Bà Vương, bà nói cái gì?”
Bà Vương là bà đỡ, bà ấy cũng có khả năng nhìn ra: “Tư thế lúc Chu Hồng Kỳ bước đi đúng là không giống một cô nương chưa trải qua chuyện đó.”
Bà Vương không có quan hệ gì với nhà họ Tần và Tần Lâm cả, bà ấy sẽ không phải vô duyên vô cớ nói chuyện giúp Tần Lâm.
Nếu bà ấy đã nói như vậy…
Mấy người đứng xung quanh lập tức im lặng. Lẽ nào lời Tần Lâm nói là sự thật.
“Hồng Kỳ, lời Tần Lâm nói là thật sao? Giữa cháu và La Trấn thật sự có mối quan hệ không rõ ràng sao?”
“Đúng vậy, nếu lời Tần Lâm nói là thật thì cháu cũng là phụ nữ hư hỏng rồi!”
…
Lý Cầm tức sắp điên rồi, bà ta không đánh được Tần Lâm, con gái của mình thì bị gọi là phụ nữ hư hỏng: “Các người câm miệng lại cho tôi! Im miệng!”
Lý Cầm giống như một con thú dữ hung ác, bà ta trừng mắt nhìn Chu Chí Quốc: “Chu Chí An, anh để vợ mình hãm hại em gái anh như thế sao? Mỗi ngày, cô ta ở trong nhà đánh em gái anh còn chưa đủ, bây giờ còn muốn hại chết con gái tôi đúng không?”
Tần Lâm có xuất thân trong sạch, việc cô và La Trấn bỏ trốn, nhiều nhất cũng chỉ bị giám sát lao động.
Nhưng nếu là Chu Hồng Kỳ, nếu cô ta làm ra chuyện hư hỏng đó thì sẽ bị xử bắn.
Tần Lâm che chắn cho Chu Chí Quốc, cô lên tiếng trước anh: “Là tôi hãm hại sao? Dì có bản lĩnh thì đi báo cảnh sát đi! Tôi và các người cùng nhau đi đến sở cảnh sát. Nếu tôi nói dối, tôi lập tức chấp nhận sự phê bình và giáo dục từ các đồng chí cảnh sát.”
Chu Hồng Kỳ hoảng loạn không thôi, hai hàm răng của cô ta run rẩy, va vào nhau, ánh mắt cô ta nhìn về phía Chu Chí Quốc đầy sự bi thương và bất lực, cũng đầy vẻ khẩn cầu và khủng hoảng.
Cô ta là em gái ruột của Chu Chí Quốc.
Bọn họ là anh em ruột, Chu Chí Quốc không thể trơ mắt nhìn Tần Lâm hủy hoại cô ta!
Mà Lý Cầm bên này phát hiện thấy điều không thích hợp trong lời nói của Tần Lâm. Tần Lâm dám đến sở cảnh sát, điều này nói rõ cô không sợ, nói rõ… Lời cô nói là sự thật sao?
Trước đó, vẻ mặt Lý Cầm còn tỏ ra bất mãn, phẫn nộ, căm hận nhưng đến hiện tại, tất cả đã biến mất không còn lại gì, vẻ mặt của bà ta trở thành cứng đờ nhìn về phía con gái mình.
Sắc mặt con gái bà ta không khác gì người đã chết.
Chuyện đã đến bước này, còn có gì mà bà ta không hiểu?
Lời Tần Lâm nói là sự thật.
Làm ra chuyện xấu hổ kia không phải Tần Lâm mà chính là con gái bà ta, Chu Hồng Kỳ.
Cơ thể Lý Cầm lung lay, bà ta xấu hổ không thể lập tức ngất đi.
Nhưng nếu bà ta ngất đi thì con gái bà ta sẽ phải chết.
“Hồng Kỳ nhà tôi và La Trấn chính là một đôi!” Lý Cầm cắn răng nói.
Không thể không nói Lý Cầm là một người rất quả quyết, bà ta lập tức thừa nhận mối quan hệ giữa Chu Hồng Kỳ và La Trấn.
“Không đúng nha. Mẹ Hồng Kỳ, thế nhưng mấy ngày trước tôi nghe bà nói Hồng Kỳ còn chưa có đối tượng mà.”
“Tôi dự tính đợi người trong nhà La Trấn đến cửa cầu hôn rồi mới nói ra.” Lý Cầm tự vả mặt mình.
“Theo tôi thấy bà ta dự định cưỡi lừa tìm ngựa* đây mà.” Có người lẩm bẩm nói.
*Cưỡi lừa tìm ngựa: Thành ngữ Trung Quốc, ý nói tuy đã có mục tiêu nhưng vẫn tìm kiếm mục tiêu khác, và nếu tìm được sẽ dùng mục tiêu mới thay thế mục tiêu hiện tại.
“Mẹ Hồng Kỳ, chẳng phải bà vừa nói Tần Lâm hãm hại Hồng Kỳ sao?”
“Đúng vậy, bà còn trách Tần Lâm người ta đánh con gái mình.”
Biểu cảm trên mặt Lý Cầm giống như nuốt phải một con ruồi, trông vô cùng khó coi: “Là tôi… Là bởi vì tôi không biết cô ta đánh Hồng Kỳ vì lý do này, nếu tôi biết… Chắc chắn tôi sẽ không làm thế này.”
“Cô đã gả đến nhà họ Chu, cô cũng là một thành viên của nhà họ Chu, sao cô có thể nhẫn tâm như vậy… Cô lại nói Hồng Kỳ như thế trước mặt nhiều người, cô đang muốn ép Hồng Kỳ vào chỗ chết sao…” Lý Cầm không cam lòng, bà ta lập tức ngồi bệt trên mặt đất khóc ầm lên.
Ánh mắt của mọi người lại không đúng.
Tuy Chu Hồng Kỳ không đúng nhưng chuyện xấu cũng không thể truyền ra ngoài.
Trước mặt mọi người mà Tần Lâm lại nói rõ mối quan hệ giữa Chu Hồng Kỳ và La Trấn, nhẹ thì khiến Chu Hồng Kỳ bị hủy hoại thanh danh nhưng nặng thì mạng của Chu Hồng Kỳ cũng mất.