Tần Lâm khiếp sợ, “Anh ấy biết hào quang của Người được trời chọn? Cho dù biết…Cũng không cần nhắm vào chứ? Anh ấy ghen ghét hào quang của nhân vật chính hả?”
【Kẻ nào bị Người được trời chọn không thích hoặc ghét bỏ đều sẽ chịu sự xui xẻo ở mức độ nhất định, nếu anh ấy không phản kháng thì sẽ bị nghiền nát!】
Tần Lâm không có cách nào phản bác lại, trong lòng âm thầm lo lắng, “Ta đoạt đi cơ duyên của nữ chủ, đã đắc tội với cô ta, một khi hào quang may mắn mất đi hiệu lực, thì có phải ta cũng bị xui xẻo quấn thân không?”
【Ký chủ đoạt cơ duyên của Người được trời chọn, thì Người được trời chọn vẫn sẽ có cơ duyên khác, nhưng nếu Người được trời chọn không thích ký chủ vậy ký chủ sẽ chịu sự xui xẻo ở mức độ nhất định.】
Trong lòng Tần Lâm phát lạnh, nghĩ đến tình cảnh bi thảm của nguyên chủ ở trong truyện gốc, không chừng là do nữ chủ Kiều Đình Đình không vui.
Ai bảo nguyên chủ gả cho người đàn ông mà Kiều Đình Đình cầu mà không được?
Tần Lâm không nói hai lời, lập tức đổi lấy bảy lần năm ngày hào quang may mắn, tổng cộng tốn hết một triệu điểm tích lũy.
Tính được hào quang may mắn còn bốn mươi ngày, Tần Lâm miễn cưỡng có vài phần cảm giác an toàn.
“Chu Chí Quốc dưới tình huống không có hào quang may mắn mà vẫn đấu thắng Người được trời chọn, vậy chẳng phải anh ấy vô cùng lợi hại sao?”
【Ký chủ, anh ấy là đại vai ác cuối cùng, nam xứng đẹp trai mạnh mẽ nhưng thê thảm, nam chủ tốt đẹp mạnh mẽ nhưng cũng thê thảm, cũng chỉ khác nhau có một chữ, hào quang trên người anh ấy cũng không kém bao nhiêu so với Người được trời chọn!】
“...Không phải lần trước mi nói, Người được trời chọn chính là người có khí vận cấp bậc tối cao sao?”
【Vai ác cuối cùng cũng là người có khí vận nha!】
Tần Lâm ôm may mắn hỏi, “Ta thì sao? Ta có phải là người có khí vận không?”
【Ký chủ cũng xem như là người người có khí vận!】
Tần Lâm: Tiểu Quang mi có biết lễ phép không?
Khi Chu Chí Quốc đi ra đồng thì anh lại rơi vào trạng thái bình tĩnh đến đáng sợ.
Anh phát hiện khi ở bên cạnh Tần Lâm thì anh rất dễ bị lây nhiễm cảm xúc xúc động của cô.
Trước khi giải ngũ, anh đã thực hiện rất nhiều nhiệm vụ.
Cho dù nhiệm vụ thất bại hay là thành công thì sau khi kết thúc, anh đều sẽ báo cáo tổng kết.
Chu Chí Quốc sờ ngực, anh không phủ nhận cái loại rung động này đã khiến anh động lòng.
Nhưng loại rung động này đã vượt quá sự khống chế của anh, quá không bình thường, càng làm cho anh đề phòng hơn.
“Chu ca! Em cầm đồ về nhé?” Khỉ gầy cầm cái cuốc tiến đến.
“Ừ.”
“Vừa nãy em đã nhìn thấy em gái lớn của anh, trên mặt bị đánh sưng lên, nhất định là đã bị tên khốn nào đó bắt nạt, nếu không em đi…” Khỉ gầy còn chưa nói xong đã bị cắt ngang.
“Tôi đánh.”
“...Chu ca đánh sao? Vậy…Vậy không có chuyện gì.” Khỉ gầy kinh ngạc một chút, Chu ca cũng đánh phụ nữ sao?
“Chu ca, sao anh lại muốn đánh cô ấy? Không phải anh vẫn luôn đối xử không tệ với cô ấy à?” Khỉ gầy khó hiểu hỏi.
“Nhìn lầm người.” Chu Chí Quốc thừa nhận lỗi sai, sau đó cảnh cáo cậu ấy, “Cậu cũng đừng nhớ thương nữa, cô ta không xứng với cậu.”
Vẻ mặt khỉ gầy lúng túng, không nghĩ tới tâm tư nhỏ của cậu ấy đều bị Chu ca biết hết.
“Chu ca, rốt cuộc cô ấy sao vậy?” Khỉ gầy tò mò hỏi.
Chu Chí Quốc do dự một chút, “Cô ta có đối tượng rồi.”
Vẻ mặt khỉ gầy thất vọng, hóa ra là như vậy, “Em đã biết Chu ca, em sẽ không nhớ thương cô ấy nữa.”
Lúc hai người đang nói chuyện thì Lý Cầm lôi kéo Chu Hồng Kỳ hùng hổ đi lại đây.
“Chu Chí An! Anh nhìn xem con vợ anh đánh Hồng Kỳ này!” Lý Cầm không quan tâm đến những lời khác, mà đẩy Chu Hồng Kỳ về phía trước, khiến cho những người khác ở trong ruộng cũng tiến lên xem mặt của Chu Hồng Kỳ bị đánh sưng đỏ.
“Cô ta vào cửa đã hơn một năm nay, nhưng nhà họ Chu chúng ta không để cho cô ta xuống ruộng, công việc trong phòng bếp cũng đều do tôi và hai đứa con gái làm!
Cho dù cô ta ở bên ngoài qua lại với những người đàn ông khác bị mọi người bàn tán, nhưng ở trong nhà chúng ta cũng không nói gì cô ta! Thậm chí còn chưa bảo ly hôn với cô ta!
Mẹ con chúng tôi đã làm đến mức này, vậy mà cô ta vẫn chưa thấy đủ, hôm qua đánh Hồng Tinh, hôm nay đánh Hồng Kỳ…” Những lời này của Lý Cầm không giống như đang nói với Chu Chí Quốc, mà giống đang nói với các thôn dân khác hơn.
“Người nhà họ Chu đối với Tần Lâm không thể chê, sau khi Tần Lâm gả chồng, tôi còn chưa thấy cô ta xuống ruộng bao giờ.”
“Không nghĩ tới cô ta…Ngay cả cơm cũng không nấu!”
“Ai cưới được loại đàn bà như Tần Lâm đúng là xui xẻo! Tôi thấy chuyện ngày hôm qua tám phần…”
“Không xuống ruộng không làm việc mà mỗi ngày đều đánh em chồng, loại vợ như này chính là thiếu dạy dỗ!”
“Tiểu Chu à! Tuy rằng cháu và Hồng Kỳ không phải cùng một mẹ sinh, nhưng cháu cũng không thể vì điều này mà mặc kệ việc vợ cháu ức hiếp Hồng Tinh Hồng Kỳ…”
…
“Chu Hồng Kỳ, cô có dám nói nguyên nhân cô bị đánh là gì không?” Vẻ mặt Chu Chí Quốc lạnh lùng nhìn hai mẹ con bọn họ.
Thần sắc Lý Cầm phẫn nộ, giễu cợt nói: “Mặc kệ Hồng Kỳ làm cái gì, muốn dạy dỗ con bé thì cũng còn có người mẹ là tôi đây, không tới lượt cô ta quản! Cô ta quản lý bản thân cho tốt, không liên lụy đến thanh danh của con gái tôi là tôi đã cảm tạ trời đất rồi!”
Sắc mặt Chu Hồng Kỳ đỏ lên, dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Chu Chí Quốc, vết thương trên mặt cô ta không thể che giấu được, mẹ cô ta buộc cô ta nói, buộc cô ta lại đây, chứ cô ta không muốn mẹ mình làm to chuyện này.
“Tiểu Chu, vợ của cháu cũng không có tư cách quản em gái cháu, chính thanh danh của cô ta đã như thế, cô ta còn không biết xấu hổ mà quản cô em chồng sao?”
“Cháu quá nuông chiều Tần Lâm rồi, phụ nữ mà không bị đánh thì địa vị của đàn ông không được ổn định, bây giờ cô ta đánh em gái cháu, sau này cô ta còn dám đánh cả mẹ cháu, cha cháu.”
…
[Ký chủ, Lý Cầm dẫn Chu Hồng Kỳ đến tìm Chu Chí Quốc gây phiền phức.]
Động tác Tần Lâm đang nhét sôcôla vào miệng mình chợt dừng lại.
Mấy ngày nay, cô cũng không muốn ra khỏi nhà.
Nguyên chủ làm ra nhiều chuyện có ảnh hưởng xấu vẫn còn chưa qua nhưng cũng hết cách rồi, nếu không trả lại tiền cô ta mượn trước đó thì thanh danh lại càng thối hơn.
Nhưng bây giờ nếu cô đi ra ngoài, nước bọt của mấy người ngoài kia sẽ nhấn chìm cô mất.
Nhưng với thân phận hiện nay của Chu Chí Quốc, anh không bảo vệ được cô.
Nếu người khác đánh nhau, nhiều nhất là bị dạy dỗ vài câu nhưng nếu Chu Chí Quốc đánh nhau, nhẹ thì bị trừ công điểm, nặng thì bị kéo đi phê bình.
[Ký chủ không đi gia tăng hảo cảm với trùm phản diện sao?]
“Ta vẫn nên tự bảo vệ mình trước thì hơn.”
Tần Lâm vừa nói tự bảo vệ chính mình nhưng ngay sau đó cô đã xuất hiện ngoài đồng rồi.
“Hôm nay, cậu phải cho mẹ con chúng tôi một lời giải thích!” Lý Cầm thấy mọi người đều đứng về phía mình nên bà ta càng đắt ý, càng phách lối hơn.
“Chồng tôi thấy mấy người cùng là người nhà nên nể mặt, thế nhưng các người không tự biết lùi lại mà còn bắt đầu hùng hổ dọa nạt anh ấy. Nếu đã vậy thì đừng trách tôi xé rách tấm màn che chắn của các người, trả công bằng lại cho các người.” Tần Lâm lạnh lùng cười một tiếng.
Vẻ mặt Chu Hồng Kỳ tái nhợt, cô ta muốn bước lên ngăn Tần Lâm lại nhưng đã chậm.