Ngô thần tiên.
Nghe thấy cách xưng hô này, đôi mắt Chiêu Chiêu lập tức đỏ lên. Y nhớ đến sư phụ của mình bốn trăm năm trước—người đã cứu y ra khỏi sơn động, cùng y sống nương tựa trong căn nhà tranh tại ngôi làng xa xôi này. Sư phụ sẽ dẫn y đi bắt cá, còn tết cả châu chấu cỏ cho y chơi.
Nhưng bốn trăm năm đã trôi qua, làm sao thế gian vẫn còn có người nhận ra sư phụ được?
Phụ nhân mắt đỏ hoe, vội kéo mục đồng quỳ xuống: "Mau, mau dập đầu bái thần tiên đi! Tổ tiên phù hộ, thần tiên thật sự hiển linh!"
Mục đồng nghe lời, dập đầu vang dội.
Dưới ánh nắng, đôi mắt đen láy của phụ nhân chăm chú nhìn Trường Uyên. Đột nhiên, bà ta vui mừng thốt lên: "Không sai! Ngài chính là Ngô thần tiên! Ngài giống y như đúc với tượng thần trong miếu! Không, còn anh tuấn tiêu sái hơn cả tượng thần!"
Chiêu Chiêu cũng quan sát mục đồng, đặc biệt là đôi mắt to tròn như hạt đậu cùng đôi tai hơi nhọn của cậu bé. Một đáp án dần trở nên rõ ràng trong lòng y, khiến nhịp tim đập mạnh từng hồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT