Thầy trò hai người qua đêm trong ngôi miếu đổ nát giữa núi, giống như 400 năm trước.
Khác biệt duy nhất là khi đó, thiếu niên nhỏ bé mang đầy thương tích còn dè chừng vị tu sĩ xa lạ từ trên trời rơi xuống, đối diện với tương lai mờ mịt và tràn ngập sợ hãi. Đêm ấy trong miếu hoang, y ngủ không yên giấc.
Còn bây giờ, Chiêu Chiêu đã có thể đường hoàng sai bảo sư phụ xoa bóp cổ chân, nhóm lửa, nướng thỏ, rửa mặt, lau chân cho mình, trong lòng còn mang đầy ấm ức.
Bốn trăm năm trôi qua, y cũng không biết bản thân đã chịu đựng như thế nào.
Nhưng sư phụ thì sao? Không những quên y mà còn thu nhận đồ đệ khác.
Mỗi khi nghĩ đến đây, lòng y lại dâng lên sự ghen tỵ cùng tủi thân.
Tính toán thời gian, khi sư phụ nhận Mặc Vũ làm đồ đệ, y vẫn còn sống tạm bợ trong Kỳ Lân Cung, ngày ngày chật vật ăn nhờ ở đậu, chỉ biết ôm vảy mà cầu nguyện sư phụ mau chóng quay về. Không ngờ, người y mong chờ ngày đêm lại đang cùng kẻ khác thầy trò tình thâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT