Nhìn biểu cảm kiêu căng, không xem ai ra gì của hắn ta khiến Khấu Kế Minh tức giận hừng hực: "Đừng tưởng ta nể mặt ngươi là ngươi vô liêm sỉ như vậy. Đừng tưởng nhường đường cho ngươi là ngươi không biết bản thân là ai? Ngươi có biết người ngươi đang nói chuyện là ai không hả? Là Vương gia. Mẹ nó chứ ngươi đang qua loa với ai đó hả."
Quý Trường Anh túm lấy cổ của tên thị vệ kêu gào to nhất, đánh cho hắn ta một tát gãy cả răng: "Ồn ào!"
Chu thị cũng bắt chước bộ dạng của nàng, tát cho tên thị vệ một cái: "Ồn ào."
Sắc mặt của Thôi Hạo không thể hình dung bằng chữ 'khó coi' nữa mà hắn ta giống như muốn ăn thịt người luôn vậy: "Mấy tên thô tục kia, dừng tay lại cho ta."
Bình Vương làm như không nghe thấy gì, ông ấy không quản hai mẫu tử đang đánh người hăng say đó, cũng chẳng quản Thôi Hạo ở một bên tức giận đến giơ tay giơ chân, ông ấy nhìn về phía Tống Kế Minh, hỏi: "Chuyện gì thế này?"
Khấu Kế Minh thần bí bước tới, giải thích ngắn gọn chuyện hôm nay. Bình vương không nhịn được mà vỗ đùi, nhìn qua đám ngựa mà không giấu được vẻ hưng phấn.
"Khụ khụ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play