Hiện tại nàng đã cảm thấy vô cùng khó chịu rồi, y phục trên người bị nhiệt độ cơ thể hòa tan, dính dính vào lan da vô cùng khó chịu.
Khấu Kế Minh cũng biết tình huống của nàng. Niềm vui sau khi vào thành đã hóa thành hư không, ông ta nghiêm mặt đi trước mở đường.
Khi chuẩn bị đến phủ nha, ở trong một góc đường có một đám người khiêng một cái kiệu mềm đi đến.
Nhìn thấy bọn họ đứng phía trước đường, bọn thị vệ đi theo khó chịu lấy đao chỉ thẳng vào bọn họ, nói: "Trấn An Sử đại nhân xuất hành, các ngươi còn không mau tránh ra."
Khấu Kế Minh tức giận: "Trấn An Sử là cái quái gì, không biết! Cút đi!"
Mấy tên thị vệ nghe thế thì cảm thấy vô cùng nhục nhã: "Nực cười! Thôi đại nhân là do đích thân Hoàng thường phái đến để giao tiền cứu trợ thiên tai lần này cho các ngươi. Sao các ngươi dám bất kính hả?"
Sắc mặt Tống Kế Minh thay đổi liên tục, ông ta mỉm cười nhưng lòng không cười, nói: "Hóa ra là đưa tiền cứu trợ đến? Nói sớm thì có phải là xong rồi sao? Ta chỉ là một tên nhà quê, đâu có biết cái gì là Trấn An Sử đâu, hiểu lầm, tất cả là hiểu lầm!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play