Một ngày nọ, Dạ Thần Uyên lơ đãng nói rằng muốn ăn món bánh ngọt của một tiệm nổi tiếng ở nước ngoài.

Kết quả là, sáng hôm sau, chiếc bánh đó đã xuất hiện ngay trên bàn ăn sáng của hắn.

“Sao lại có…?”

"Tôi nhờ người mang về." Lục Tư Niên đặt một miếng bánh lên đĩa hắn, giọng điệu đầy thản nhiên.

Dạ Thần Uyên trố mắt. Hắn chỉ tiện miệng nói thôi mà… Tên này lại nghiêm túc đi mua thật?

Không chỉ vậy, hôm sau hắn vô tình khen một chiếc đồng hồ trên tạp chí đẹp. Kết quả là…

“Cái này cho em.”

Lục Tư Niên trực tiếp đưa chiếc đồng hồ ấy đến tận tay hắn.

“Tôi chỉ nói đại thôi, không cần—”

“Chỉ cần em thích, tôi đều có thể cho.”

Dạ Thần Uyên á khẩu.

Tên này… rốt cuộc là đang chơi trò sủng vợ vô hạn đúng không?!

Dạ Thần Uyên cứ nghĩ, nếu Lục Tư Niên đã sủng hắn đến mức này, vậy chắc hẳn tên đó thật lòng.

Nhưng rồi hắn phát hiện ra một chuyện…

Lục Tư Niên chưa từng thực sự tin tưởng hắn.

Một buổi tối, hắn vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa Lục Tư Niên và trợ lý.

"Cậu chắc chắn không?" Giọng Lục Tư Niên trầm thấp, mang theo chút lạnh lùng.

“Chắc chắn, Dạ gia gần đây có động thái lạ, hình như có ý định lợi dụng cậu chủ.”

“Vậy sao… Tôi đã nói từ đầu, đừng dễ dàng tin vào ai.”

Dạ Thần Uyên đứng lặng ngoài cửa.

Một cảm giác lạnh lẽo lan ra trong lồng ngực.

Hắn cứ tưởng, ít ra người này cũng có chút thật lòng với hắn.

Nhưng thì ra… hắn chỉ là một nước cờ trong tay Lục Tư Niên mà thôi.

Tối hôm đó, khi Lục Tư Niên trở về phòng, hắn lạnh lùng nhìn đối phương, không còn vẻ mặt dịu dàng như trước.

“Dạ Thần Uyên, sao em nhìn tôi như vậy?”

"Tôi nhìn anh thế nào?" Hắn cười nhạt, đặt ly trà xuống bàn. “Như một kẻ bị phản bội sao?”

Lục Tư Niên nhíu mày. Hắn biết rồi ư?

"Tôi đã nghe hết rồi." Dạ Thần Uyên đứng dậy, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. “Hóa ra trong mắt anh, tôi chỉ là một quân cờ mà thôi.”

“Em đang hiểu lầm—”

"Hiểu lầm?" Hắn bật cười, nhưng trong nụ cười ấy chỉ toàn cay đắng. “Vậy thì từ hôm nay, tôi không cần anh nữa.”

Hắn xoay người rời đi.

Lục Tư Niên nhìn bóng lưng ấy, bàn tay siết chặt lại.

“Dạ Thần Uyên, em đừng hòng rời khỏi tôi.”

Bởi vì… hắn đã nghiện cảm giác có em bên cạnh rồi.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play