Thế nhưng, nếu như đời người có thể làm lại thì sao? Nếu như có thể biết trước được tương lai thì sao?
Triệu Thần Dương là người sống lại, cho dù cô ta ngu ngốc hay xấu xa, ít nhất những điều cô ta đã trải qua vẫn phong phú hơn tất cả mọi người. Không cần biết cô ta biết được bao nhiêu tin tức, ít nhất vẫn chính xác hơn người khác.
Vạch trần cô ta thì có ý nghĩa gì đâu chứ? Chẳng bằng giữ cô ta lại, thám thính một vài tin tức quan trọng có liên quan tới tương lai từ chỗ cô ta nhỉ? Ví dụ như… một vài vụ án chưa được giải quyết, hoặc vài vụ án lớn mà cô ta biết, cung cấp manh mối cho việc điều tra phá án?
Cảnh sát có giỏi đến đâu đi nữa, vẫn có một vài vụ án chưa giải quyết được. Nhưng nếu như kéo dài thời gian thêm mười năm, hai mươi năm thì sẽ thế nào? Khi đó, phương pháp điều tra sẽ trở nên tiên tiến hơn, phương tiện kỹ thuật cũng hiện đại hơn. Có lẽ những vụ án chưa có lời giải này đã được giải quyết và chuyển thể thành phim điện ảnh, phim truyền hình, Triệu Thần Dương có biết không?
Không phải trước mắt đang có một vụ rồi sao?
Triệu Trường Canh vui vẻ nói bé Dao gửi thư về, thế nhưng Triệu Thần Dương lại biết đó chỉ là giả thôi. Cô ta vừa thầm nghĩ trong lòng, nói bé Dao bị bắt cóc và đem bán đến một thôn ở phía Bắc, bị nhốt trong một hầm trú ẩn, lúc chết còn không tới năm mươi cân.
Nghĩ tới đây, Triệu Hướng Vãn cất bước đi về phía trước, chụp lấy cánh tay Triệu Thần Dương: “Cô không được đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play