Tiền Thục Phân nghe thấy thế, trong lòng đau xót, đau tới mức không thở nổi. Hai tay bà ta run run, bắt lấy cánh tay con gái: “Bé Tư, con, con…” Bà ta không cách nào biểu đạt được tâm tình của mình, cũng không biết phải chất vấn con gái cái gì.
Triệu Bá Văn lớn tiếng mắng: “Triệu Thần Dương, sở dĩ cha mẹ đồng ý tráo em với bé Ba là vì muốn em có cuộc sống tốt hơn. Bây giờ bọn họ chịu toàn bộ trách nhiệm, nhận sự trừng phạt của thôn, thế mà em chẳng cảm thấy áy náy chút nào sao? Em thật sự nguyện ý bỏ rơi cha mẹ ruột, chẳng lưu luyến gì với cái nơi này sao?”
Tính tình Triệu Trọng Vũ nóng nảy, kéo mẹ đang bất lực đứng tại chỗ đến bên cạnh mình, hung hăng trợn mắt nhìn Triệu Thần Dương: “Nếu mày không thích nơi này, vậy thì cút đi cho tao!”
Triệu Thanh Vân lạnh lùng đưa mắt nhìn sang bên cạnh, nhìn chằm chằm Triệu Hướng Vãn một hồi, trong đầu không ngừng suy nghĩ thiệt hơn. Triệu Hướng Vãn nghe thấy rõ ràng những suy nghĩ trong lòng ông ta, vẻ mặt lạnh lùng, không nói gì.
Triệu Thanh Vân cảm thấy lòng đau nhói bởi thái độ lạnh lùng của Triệu Hướng Vãn, hô hấp hơi chậm lại, quay mặt sang nói với Triệu Thần Dương: “Đi thôi.” Nói xong cũng xoay người đi về phía chiếc xe đang đậu ở cửa thôn.
Triệu Thần Dương vừa nghe thấy, vui tới mức mặt mày hớn hở, đắc ý liếc nhìn Triệu Hướng Vãn một cái, chẳng thèm để ý tới Tiền Thục Phân và Triệu Nhị Phúc vẫn luôn nghĩ cho cô ta, vội vàng đi theo sau lưng Triệu Thanh Vân.
“Bé Tư, bé Tư, con gái của tôi…” Tiền Thục Phân khóc khàn cả giọng, yếu ớt ngã vào lòng Triệu Bá Văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT