Cha mẹ ruột không thể đem lại công lý cho Triệu Hướng Vãn, nhưng hôm nay, trước ngôi nhà cũ của Triệu Gia Câu, lại là những người không cùng huyết thống với cô đã mang lại công lý đó.
Triệu Thần Dương nhìn nụ cười của Triệu Hướng Vãn, đẹp đến mức phát sáng, cảm thấy vô cùng nhức mắt, cắn răng thử thăm dò: “Chuyện đó, tôi trả chị hai trăm, được không?”
[Mười tuổi rời nhà họ Triệu, đầu tiên đến nhà họ Từ làm con gái hai năm. Sau khi Từ Thanh Khê trở về, tôi mới trở về bên cạnh ba mẹ mình. Mặc dù bọn họ chịu mua quần áo, mua đồ ăn cho tôi, thế nhưng cũng chẳng cho tôi bao nhiêu tiền. Bây giờ ba nói muốn đưa tôi trở về quê, vì để phòng hờ nên tôi mang theo hai ngàn. Cho chị hai trăm, chị cũng nên thấy hài lòng đi!]
Triệu Hướng Vãn nhìn Triệu Thần Dương một cái: “Hai ngàn.”
“Chị!”
Triệu Thần Dương chợt ngẩng đầu lên, không dám tin nhìn Triệu Hướng Vãn.
[Xấu xa, sao chị ta lại biết mình mang đúng hai ngàn chứ? Chị chỉ nói một câu mà muốn lấy hết toàn bộ tài sản của tôi sao?]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play