"Tôi không ngờ, thật không ngờ. Khó khăn lắm mới tìm lại được con bé, sao nó lại tìm đến cái chết chứ? Tôi đâu có nói gì, tôi đâu có nói gì đâu chứ..."
Triệu Hướng Vãn đứng một bên ngẩn người.
Mẹ Đinh Lan quay đầu nhìn cô, trong mắt hiện lên vẻ bối rối: "Cô, cô sao lại ở đây?"
Phạm Thu Hàn vừa làm vừa đáp thay Triệu Hướng Vãn: "Em ấy là em họ tôi."
Dì Lục như tìm được người để giãi bày, vừa khóc vừa nói: "Cháu cũng thấy trên tàu rồi, Đinh Lan như phát điên lên, đúng không? Cháu nói xem tại sao nó lại tự sát chứ? Chẳng lẽ chúng tôi làm chưa đủ tốt sao? Sao nó lại không chịu hiểu cho chúng tôi chứ?"
Những người hàng xóm đi cùng cũng phần nào biết chuyện nhà Đinh Lan, liền bắt đầu bàn tán.
"Nghe nói trước đây ông Tương làm công nhân ở nhà máy phân bón, đơn vị còn cấp nhà ở. Sau này bị đột quỵ nên phải nghỉ hưu sớm, hai vợ chồng mới bán nhà chuyển đến chỗ lụp xụp này."
"Trước kia không nghe hai vợ chồng này nhắc đến chuyện con cái, tối qua lại đột ngột đón con gái về. Nhìn dáng vẻ con bé, chắc là chịu khổ nhiều rồi. Nhà này thật tội nghiệp, ông Tương bị đột quỵ, nửa mặt bị liệt, cánh tay trái không cử động được, giờ lại gặp chuyện này, tương lai biết làm sao đây."
Lời của hàng xóm khiến bà Lục càng thêm tủi thân, tiếp tục khóc lóc kể lể.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT