Sắc mặt của Lục Thanh Liên thay đổi đột ngột, bà ta chỉ vào Triệu Hướng Vãn, run rẩy mãi mới thốt ra được một câu: “Đại Thúy, đây… đây là người nhà của chị hả! Chị không lo mà dạy dỗ nó đi!"
Triệu Đại Thúy kéo Triệu Hướng Vãn ra phía sau mình, giống như gà mẹ bảo vệ con: “Đây là cháu gái của tôi, con bé còn nhỏ không hiểu chuyện, chị đừng trách.” Nói xong, bà ấy quay đầu liếc Triệu Hướng Vãn một cái.
[Con bé này, toàn nói sự thật phũ phàng thôi! Sao phải đi đắc tội với người không liên quan chứ.]
Nghe được lời trong lòng của bác cả, Triệu Hướng Vãn mím môi, cúi đầu xuống.
Mấy người hàng xóm cố gắng hoà giải, nhanh chóng đến an ủi Lục Thanh Liên.
“Ôi, nuôi lớn một đứa trẻ không dễ dàng chút nào, giờ con cái đã quay về, vợ chồng chị cũng có chỗ nương tựa rồi, phải không?”
“Dù con có gặp phải khó khăn gì, cả nhà phải cùng nhau vượt qua từ từ, đừng ép quá, hạ thấp yêu cầu một chút thôi mà.”
“Ôi! Thương thay tấm lòng cha mẹ.”
Nhưng những gì mà hàng xóm nghĩ trong lòng, Lục Thanh Liên không thể nghe thấy, còn Triệu Hướng Vãn thì lại nghe rõ mồn một.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT