"Thật sao?" Phạm Thu Hàn và Triệu Đại Thúy ngạc nhiên hỏi lại.
Triệu Hướng Vãn gật đầu: "Thật."
Miệng của Phạm Thu Hàn há ra: "Ồ, phần thưởng của cục cảnh sát nhiều thế à? Chị cứ tưởng làm cảnh sát thu nhập không cao cơ."
Triệu Hướng Vãn giải thích: "Có doanh nhân thiết lập quỹ khen thưởng những người dũng cảm, phá án được vụ án lớn sẽ được thưởng." Quý Cẩm Mậu nghĩ ra cách cải thiện chế độ đãi ngộ cho cảnh sát, lần này phá vụ án Ông Bình Phương bị sát hại, đã thưởng ngay một vạn tệ. Cục phân chia phần thưởng, rất công bằng mà thưởng cho cô một nghìn tệ.
Triệu Đại Thúy mừng đến nỗi liên tục niệm Phật: "A Di Đà Phật, đây quả là chuyện tốt lành. Hướng Vãn có tiền đồ, có thể kiếm tiền, sau này không phải dựa vào mẹ nó nữa."
Triệu Hướng Vãn mở miệng, cuối cùng vẫn không nói ra thân thế thật của mình. Nếu nói cho bọn họ biết mình không phải con ruột của Triệu Nhị Phúc và Tiền Thục Phân, thì bản thân mình cũng không có quan hệ huyết thống với bọn họ.
Triệu Đại Thúy là nơi ấm áp nhất trong tuổi thơ của Triệu Hướng Vãn, cô không nỡ rời xa.
Căn nhà cũ của Triệu Đại Thúy hiện giờ tuy đơn sơ, nhưng lại ấm áp và yên bình, đủ để Triệu Hướng Vãn cảm nhận được sự che chở và quan tâm của người thân, những câu lải nhải mà dịu dàng của người lớn.
Sau khi ăn xong, Triệu Hướng Vãn lấy từ trong túi ra những món quà đã chuẩn bị cho bác và chị họ. Quà tặng bác là một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, còn cho Phạm Thu Hàn là một chiếc đồng hồ điện tử.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play