Chúc Khang giễu cợt lên tiếng: “Anh vừa đi không bao lâu, Lư Thượng Võ cũng vào thành phố làm công nhân. Mấy năm sau đó, bởi vì bị vẻ bề ngoài của anh ta hấp dẫn, con gái của cục trưởng cục công an rơi vào lưới tình với anh ta, cuối cùng anh ta đến ở rể nhà họ, sau đó con đường tương lai cũng rộng mở hơn. Dưới sợ sắp xếp của cha vợ, anh ta theo học trường Đảng, sau đó đến làm việc văn phòng tại cục cảnh sát huyện La, từng bước từng bước đi lên, bây giờ đang là cục trưởng cục công an huyện La, cấu kết với Cung Hữu Lâm cùng nhau làm việc xấu. Biến huyện la trở thành địa bàn của Cung và Lư, Tam Thôn Loan cũng theo đó mà trở thành thế giới ngầm để hai người họ phát triển quyền lực của mình.”
Lư Phú Cường nhìn chằm chằm Chúc Khang, lẩm bẩm: “Tại sao thế? Tại sao lại như thế?”
Chúc Khang cũng không trả lời câu hỏi của hắn, mà dùng ánh mắt thương hại nhìn chằm chằm Lư Phú Cường.
Triệu Hướng Vãn đứng bên cạnh thở dài một hơi, lắc đầu nói: “Lòng người không còn như xưa, cuộc sống luôn bất công như thế.”
Câu “Lòng người không còn như xưa, cuộc sống luôn bất công như thế” này đã chọt trúng nội tâm của Lư Phú Cường, hắn đột nhiên vùng lên muốn đứng dậy, hai tay đang bị còng cũng không ngừng kéo nắm thật mạnh, tựa như muốn thoát khỏi những trói buộc này, lao ra khỏi phòng thẩm vấn, đi tới trước mặt hai người anh em của hội Tam Đao, nắm cổ của bọn họ hỏi một câu: “Tại sao?”
Hai cảnh sát phụ trách trông chừng hắn nhanh chóng vịn bả vai, ép Lư Phú Cường ngồi lại xuống ghế, đồng thời cũng lên tiếng khiển trách: “Đàng hoàng một chút đi!”
Thế nhưng Lư Phú Cường hoàn toàn không nghe lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play