Sở Huyền ngước mắt lên, thấy Phương Trân sắc mặt trắng xanh, chỉ có điều không thay đổi là cứ nhìn mình chằm chằm, tròng trắng mắt đỏ lên.
Lúc đầu cậu nghĩ rằng người phụ nữ này sẽ có khí chất của một con gái nhà giàu, nhưng cậu đã nghĩ quá nhiều. Phương Trân được mô tả trong truyện là một nhà giàu mới nổi, gia đình đã luôn cưng chiều với cô ta, không coi cô ta trở thành một thiên kim lễ độ.
Phương Trân đứng thẳng trước mặt cậu, nhìn cậu như thể cô ta muốn làm gì đó với mình, đôi tay đặt bên hông cô ta đã run rẩy và kiểm soát bản thân.
Cô ta nhìn khuôn mặt ngây thơ vô hại của đứa trẻ trước mặt, trong lòng đầy là lửa giận, cô ta không thích trẻ con cho lắm, chỉ nhìn vào đôi mắt to ngấn nước của Sở Huyền đã cảm thấy chán ghét rồi. Cô ta thật sự không hiểu bạch nguyệt quang trong lòng Nhan Ba lại có sức nặng như vậy, thậm chí hắn còn không ngại mang đứa con của bạch nguyệt quang về làm con ruột của mình.
Rượu đỏ đắt tiền như vậy, ngay cả bán đứa nhỏ trước mặt cũng không đáng tiền.
Thực sự nói một điều gì đó nhẹ nhàng như vậy, đem rượu vang đỏ của cô ta ném đi?
Phương Trân bây giờ đang nhìn hai người trên bàn ăn, lửa giận bừng bừng, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận, bây giờ cô ta cảm thấy đối xử với họ như thế này vẫn còn quá nhẹ nhàng, đứa này không biết trời cao đất rộng hơn so với đứa kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT