Vệ Hồng tuy ngoài miệng không chịu thừa nhận mình thích cậu, nhưng trong lòng lại rất sốt ruột. Một mặt nhờ bạn học của cậu đi tìm, mặt khác cô cũng tự bay đến Hải Thành để tìm... Sau cùng thì cũng tìm được người, nhưng Trương Giang không chịu nói thật, chỉ bảo mình đang làm gia sư cho một đứa nhỏ nào đó.
Thế là mọi người không để tâm nữa, cho đến tháng trước, khi Trương Giang tóc dài quay về, hí hửng đưa cho Vệ Hồng khoản tiền đầu tiên kiếm được, lúc ấy mới biết hóa ra cậu đi đóng phim!
Vệ Hồng không phải người hời hợt, năm vạn đồng thôi mà, sổ tiết kiệm của cô cũng có từng ấy, chỉ là muốn dùng phải được mẹ đồng ý. Cô không cảm thấy việc Trương Giang đưa mình năm vạn đồng có gì to tát, nhưng nhìn khuôn mặt đen nhẻm đến khó nhận ra của cậu, rồi nghĩ đến chuyện cậu phải gặm bánh bao, uống cháo loãng suốt ba tháng trong đoàn phim, lòng cô lại thấy xót xa.
Khi đó, cô đã nói rằng khoản năm vạn này coi như đầu tư vào sự nghiệp của mình, sau này sẽ chia cổ phần cho cậu. Trương Giang biết cổ phần có ý nghĩa gì, một mực từ chối nhận.
Vệ Hồng kể chuyện này với Vệ Mạnh Hỉ, đương nhiên mẹ bảo cô: người ta không muốn nhận thì cô cũng không thể không đưa, cứ coi như hai người hợp tác làm ăn.
Ai cũng nghĩ chuyện này đến đây là xong. Dù sao mỗi năm Trung Quốc quay biết bao nhiêu phim, cũng có bao nhiêu xưởng phim sản xuất không ngừng. Một chàng trai trẻ mới vào nghề bị một đạo diễn tư nhân kéo đi đóng một bộ phim chẳng ai biết, chắc chắn sau này cũng chẳng tạo được tiếng vang, có chiếu trên đài hay rạp chiếu phim hay không cũng còn chưa chắc, nên chẳng ai bận tâm nữa.
Đến cả Tô Ngọc Như cũng nghĩ vậy, “Thằng bé Trương Giang này, đầu óc đơn giản, thế nào cũng bị con Vệ Hồng nhà chị ăn sạch sành sanh. Sau này nó ít bị ăn hiếp là mừng lắm rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play