Trước đây, cô là một người thông minh, kiên nhẫn, kiềm chế, trưởng thành, giống như một người lớn.
Nhưng từ đêm hôm ấy, cô đã thay đổi, cô không còn kiềm chế như trước, không còn lý trí như xưa, chỉ trừ công việc, còn trong cuộc sống cô bắt đầu bày tỏ sự không hài lòng. Ví dụ như lão Lục cứ liên tục tăng ca, cô không vui, cô không cho anh lên giường nữa, bảo anh ngủ phòng khách đi.
Ví dụ như cô không vui khi thấy Vệ Tuyết còn nhỏ đã yêu đương với Trương Xuyên. Trước đây cô chỉ cảm thấy không thoải mái trong lòng, nhưng sau khi bị bệnh vì tức giận, sau đó lại xuất ngoại nên không có cơ hội nói chuyện với Trương Xuyên, bây giờ cô trực tiếp nói với Tô Ngọc Như về vấn đề này.
“Bà Tô, cháu biết Trương Xuyên là một cậu bé tốt, không cần phải nói nhiều, nếu đã yêu nhau rồi thì cháu cũng không nói gì thêm, nhưng cháu có một yêu cầu, sau này thằng bé không được can thiệp vào công việc của Vệ Tuyết, không được để con bé từ bỏ sự nghiệp về nhà sinh con khi còn quá nhỏ.”
Một nghệ sĩ múa, đặc biệt là múa ba lê, thời kỳ rực rỡ nhất chỉ đến trước 30 tuổi, nếu kết hôn quá sớm, thì thật sự không công bằng với tài năng và sự nghiệp của Vệ Tuyết.
Hơn nữa, Vệ Tuyết là một đứa trẻ rất biết nghĩ cho người khác, luôn lo lắng cho người khác. Cô sợ người khác chưa kịp nói gì thì cô ấy đã bỏ dở sự nghiệp để quay về chăm lo cho gia đình, lo liệu việc nhà cho Trương Xuyên.
Đúng vậy, Trương Xuyên hiện tại rất xuất sắc, còn trẻ đã là phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự ở Bắc Kinh, chỉ hai năm nữa là sẽ lên đội trưởng, sự nghiệp của cậu rất quan trọng, nhưng đối với Vệ Tuyết, một người luôn hi sinh bản thân vì người khác, cô bé có thể coi sự nghiệp của Trương Xuyên quan trọng hơn cả mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT