Đang nói chuyện, thì thấy Triệu Xuân Lai chạy tới, “Đến muộn rồi, đến muộn rồi, anh vừa xử lý một số việc dưới hầm mỏ.”
“Không sao đâu, anh không đến muộn, em và chú Đinh vừa nói đến vấn đề tiêu thụ. Bên anh có ý tưởng gì không?”
Cả khuôn mặt Triệu Xuân Lai đen nhẻm, chỉ còn lại hàm răng và tròng mắt là trắng. Anh ngửa cổ tu mấy ngụm nước lớn rồi đáp: “Tình hình này căng lắm. Nửa năm qua, chúng ta đã đi tìm kiếm hết các mối có thể. Trước đây, Hứa quặng trưởng còn chuyển hết các khách hàng nhỏ cho chúng ta, nhưng sản lượng vẫn quá lớn, không đáp ứng nổi.”
Dù là thiết bị cũ, chia sẻ nguồn khách hàng nhỏ, hay sửa chữa đường bộ, Hứa Quân đều giúp đỡ mỏ tư nhân của họ rất nhiều. Đó hoàn toàn là vì nể mặt của Vệ tổng, anh biết bản thân mình không có uy tín lớn đến vậy.
Vệ Mạnh Hỉ gật đầu, “Nếu thế thì ngày mai chúng ta đi tìm hiểu thị trường.”
Triệu Xuân Lai đồng ý ngay: “À đúng rồi, Tiểu Yến chắc chưa nói với em đâu nhỉ. Con bé bảo bây giờ sắp lên năm ba, cần thực tập. Nó định xin thực tập ở Ý, đang bận rộn đàm phán việc thu mua một nhà máy da. Nghe nói sắp thành công rồi, thậm chí còn muốn mua luôn một xưởng sản xuất giày.”
Vệ Mạnh Hỉ sửng sốt, “Không phải mua thiết bị mà là mua cả nhà máy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play