“Ngay cả mẹ Hổ Tử cũng tới đăng ký, nói là đã nghỉ việc ở mỏ than, muốn đi cùng chúng ta làm kinh doanh đây mà.”
Vệ Mạnh Hỉ khựng lại. Mẹ Hổ Tử chính là vợ kế mà cha Hổ Tử cưới sau khi Mao Tú Anh qua đời năm đó. Từ khi được cô cho một bộ sofa cũ, người phụ nữ này luôn tỏ ra thân thiết với Vệ Mạnh Hỉ.
Chuyện cô và lão Lục hỗ trợ Hổ Tử, ngay cả chồng cô ấy cũng không biết, nhưng có vẻ cô ấy đã biết được. Hơn nữa, cách cô ấy đối xử với Hổ Tử cũng không tệ, đối xử với nó như con gái ruột của mình, không thiên vị chút nào. Vì vậy, xem như Vệ Mạnh Hỉ thay Mao Tú Anh quá cố đáp lại ân tình này.
Cô ấy đối xử tốt với Hổ Tử, nên nếu xưởng có việc làm gia công nào đó cần người, cô sẽ nghĩ đến cô ấy đầu tiên, để cô ấy có thêm chút thu nhập. Số tiền đó cuối cùng cũng dành hết cho hai đứa trẻ. Nếu cô ấy mà làm mẹ kế như Lý Tú Trân, ngược đãi con cái, thì không cần Vệ Mạnh Hỉ ra tay, nhiều người ở mỏ cũng sẽ không để yên.
Năm đó cái chết của Mao Tú Anh đã trở thành nỗi đau không thể xóa nhòa của các quặng tẩu. Con của cô ấy, mọi người sẽ thay cô ấy chăm sóc thật tốt.
“Được thôi, nhưng mọi người phải nhắc nhở cô ấy một chút. Công việc ở mỏ than nếu nghỉ rồi thì khó mà quay lại được.”
“Đương nhiên rồi, đã nhắc cô ấy mấy lần. Nhưng cô ấy bảo không muốn dựa vào đồng lương chết cứng nữa, muốn ra ngoài cùng chúng ta làm một phen.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT