Vệ Mạnh Hỉ nào nỡ đánh con bé chứ, đứa nhỏ này sợ mẹ nhìn thấy di vật của cha sẽ đau lòng, nên mới muốn ở bên cạnh mẹ suốt cả quãng đường.
Đi học thì sao chứ, thỉnh thoảng nghỉ nửa ngày cũng đâu có gì to tát? Trong lòng của Vệ Tiểu Lục, mẹ mãi mãi là ưu tiên hàng đầu, là nhất, không phải là “một trong những.”
Xe chạy một mạch đến khu tập thể của nhà máy máy kéo thành phố Thư, cổng bảo vệ nhìn thấy hai người lạ liền chặn lại.
Vừa dừng xe, liền thấy một cô gái cao gần 1m7, xinh đẹp nhảy xuống, “Mẹ.”
Cô gái này thật sự quá đẹp, đôi mắt to tròn sáng ngời, mái tóc đen óng ánh dưới nắng như xanh thẫm, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mọng, toát lên nét ngây thơ đáng yêu của thiếu nữ.
Bảo vệ thầm nghĩ: “Khách của nhà nào ở khu tập thể này mà xinh đẹp vậy!”
“Ôi biết rồi, biết rồi, đừng kích động thế.” Vệ Mạnh Hỉ vốn có chút lo lắng, nhưng tâm trạng được cô con gái ngốc nghếch làm dịu đi rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play