Lúc này ưu thế về ngoại hình của cô bỗng nhiên có công dụng, Vệ Mạnh Hỉ tuy đang mặc bộ quần áo công nhân phổ thông nhất nhưng được cái dáng người cô cao ráo, lưng thẳng tắp, đứng đó như một cây non xanh mướt, chưa kể cô có khuôn mặt xinh đẹp, nhìn hết sức bắt mắt!
Ba người đàn ông tuy không còn trẻ tuổi nhưng nhìn người đẹp ai nỡ chối từ?
Đáng ghét! Vệ Mạnh Hỉ này làm thế nào đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm.
Lưu Hồng Cúc khịt mũi muốn nhào lên, nhưng cô không dám làm điều này trước mặt khách nhân, vì vậy cô duy trì cuộc trò chuyện và tự hào ưỡn ngực nói: “Đúng vậy, tôi mua mấy thứ này ở cửa hàng tạp hóa vào mỗi buổi sáng, đồ tươi nhất, giá cũng đắt nhất, chúng tôi mở quán ăn, sợ nhất là nguyên liệu không tươi”.
“Là cửa hàng nào vậy? Sao tôi nhìn qua giống như đồ không phải mới mua hôm nay”.
“Chó má nhà cô! Đồ ăn này là tôi đều mua vào sáng nay, tất cả đều là hàng tươi mới, cô đừng nói dối trắng trợn như vậy” Lưu Hồng Cúc hết chịu đựng được, nóng nảy quýnh quán lên không lựa lời nói.
Nghiêm Lão Tam quay đầu lại, hung tợn liếc Lưu Hồng Cúc một cái.
Thấy các vị khách đều đang nhìn chằm chằm mình, món thịt heo xào hành trên bàn dường như cũng không còn thơm nữa, cô vội vàng nói lại: “Ở mỏ than Kim Thủy của chúng ta có mấy cái cửa hàng rau củ, cái này chúng tôi mua cửa hàng thức ăn Lợi Doanh”.
Cô cần phải nói dối một cách dứt khoát, vì cô biết nếu mình một khi chần chừ, do dự cô ta sẽ đập vỡ bảng hiệu. Ba vị khác nhân hôm nay cũng không phải người bình thường, là chủ nhiệm cục hậu cần và an ninh, tiệm cơm nhỏ này có thể kinh doanh công khai thế này, ít nhiều là nhờ vào các vị lãnh đạo, chồng cô cho mời ba lần bốn lượt mới mời được về nhà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play