Ngày thường bọn nhỏ biết xà phòng không dễ mua nên xài rất tiết kiệm, đánh một bồn rồi bốn đứa chụm lại rửa cùng nhau.
Đang rửa tay thì Căn Hoa chạy vào, “Mẹ, hôm nay con nghe người xấu nói chuyện, nói không cho mẹ mở được tiệm cơm”.
Vệ Mạnh Hỉ sửng sốt, nhanh tay lẹ chân dẫn Căn Hoa đi vào phòng trong kéo màn lại, cẩn thận hỏi. Thì ra tiểu nha đầu này đi lạc đường, chui vào bụi gai không ra được, vừa vặn nghe Nghiêm Lão Tam và Lưu Hồng Cúc nói chuyện.
Căn Hoa trí nhớ tốt, hơn nữa lại thông minh hơn đứa nhỏ cùng tuổi, vừa nghe là biết bọn họ bàn tính chơi xấu, nó đem mỗi câu mỗi từ như nói ra như trả bài, nói rõ ràng như vậy là sao Vệ Mạnh Hỉ không hiểu được?
Xem ra cô tạm thời oan uổng cho mấy tên tiểu binh tiểu tướng trước đây rồi, đều nói diêm vương dễ nhìn, tiểu quỷ khó đối phó, Nghiêm Lão Tam này chính là một tên quỷ nhiều quỷ kế đa đoan!
Viết thư nặc danh cử báo, cách làm tuy cũ nhưng cũng có hiệu quả đấy.
Giỏi lắm, cả gia đình Nghiêm Lão Tam này muốn cô không thể ở trong khu túp lều này, được rồi! Vậy cô cũng không khách sáo. Dù sao Vệ Mạnh Hỉ cô cũng không phải ăn chay, có thù thì tất báo! Hơn nữa thù này sẽ trả lại hơi đậm đây!
Kỳ thật trong lòng Căn Hoa cũng lo sợ a, nó sợ mẹ đi tìm Lưu HỒng Cúc kia đánh lộn, nó biết tính tình mẹ nó rất hung. Nó nói thầm trong lòng, nếu mẹ thật sự đi đánh nhau, nó kéo thêm Vệ Hồng Vệ Đông, Căn Bảo đi giúp, đánh không lại thì bọn nó phân chia nhau, đứa ôm đùi, đứa ôm cánh tay, đứa ôm đầu, dù sao đi nữa cũng không thể làm mẹ nó bị đánh a.
Từ đó về sau nó mỗi ngày đều chóng mắt lên nhìn bốn phương tám hướng xem mẹ nó có đi đánh lộn không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT