Bên này bọn nhỏ làm Vệ Mạnh Hỉ tức điên, cô bận cơm nước thì bọn nhỏ bốn đứa lại chạy đi ra ngoài mất tiu, chỉ còn một đứa không chạy được mà chỉ ra bên ngoài kêu a a a.
“Con cũng muốn chạy theo hả? Muốn chạy bỏ lại mẹ một mình thật thương tâm nha” Vệ Mạnh Hỉ hôn con gái nhỏ mấy ngụm, rồi pha một ly sữa bột cho tiểu nha đầu, cô ở quán trọ một mặt muốn đợi tin tức từ Lục Quảng Toàn, thuận tiện viết một phong thư gửi về thôn Thái Hoa Câu.
Đương nhiên không phải viết cho nhà họ Lục rồi, mà là viết cho Liễu Nghênh Xuân mẹ Nhị Đản, lúc trước mấy mẹ con nguyên vẹn chạy đi cũng may có cô ấy hỗ trợ. Nhị Đản cũng là tiểu bằng hữu tốt đầu tiên của bọn nhỏ.
Thời điểm chuẩn bị đi Liễu Nghênh Xuân dặn cô mấy trăm lần là dàn xếp xong phải nói cho cô ấy biết một tiếng, cũng đảm bảo giữ bí mật giúp cô, sẽ không cho nhà họ Lục biết hướng mẹ con cô muốn đi.
Suy nghĩ một hồi lại thấy nhức đầu.
Sau khi viết xong, cô lấy phong bì đã chuẩn bị từ mấy ngày trước bỏ vào, đi đến hòm thư của mỏ than bỏ vào đó, ngày đều có người đưa thư đến lấy.
Đi bộ trở về đuổi kịp thời gian cao điểm của buổi tối, trong khu vực khai thác mỏ có nhiều loại cửa hàng, những người bán hàng ở khu túp lều tiếp khách hàng đến mua tấp nập. Cô lại suy nghĩ về sau mình mở tiệm cơm thì nhập nguyên liệu từ chỗ nào.
Thái độ của nhân viên trong cửa hàng tạp hóa rất tệ, động một chút liền mắng chửi người, công nhân đi mua đồ ăn chọn lâu quá cũng không vui. Nếu đã đến khu túp lều này của họ bán thì họ mới chính là người đầu tiên không vui.
Nếu ngươi xem ta không vừa mắt, ta đây khẳng định sẽ không biết xấu hổ đến mua đưa tiền cho ngươi phải không?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT