Không phải cô chưa thấy người khác làm mẹ kế, sự giáo dục từ nhỏ đã nói cho cô biết cái gì là quang minh chính đại, thế nào là cưới hỏi đàng hoàng thì tại sao cô lại muốn đi làm “tục huyền” của người ta chứ?
Khi cả thế giới phản đối nhưng chỉ có một người bên cạnh không cổ vũ cô, để cho người ta thấy rằng Lý Mạc Lỵ trẻ trung năng động nhưng bướng bỉnh chống lại cả thế giới vì tình yêu đích thực, theo đuổi một người nào đó làm mẹ kế không phải là một sự xấu hổ mà đó là một vinh quang của cô!
Giờ nghĩ lại mới thấy mình ngu như thế nào, trong đầu không biết chứa bao nhiêu nước mới có thể “tự hào” như vậy a?
Vậy mà lần đầu tiên cô phát hiện ra bạn tốt bấy lâu nay của mình lại là loại người này, chỉ ước gì đem chuyện riêng tư của cô truyền ra để mọi người cùng biết, còn đem cô ra so sánh cái gì “còn không bằng người thất học” để bêu riếu, hận không thể khiến thanh danh cô trở nên xấu đi.
Cái gọi là miệng ngọt thì lòng càng ác, cô chỉ nghe cha kể qua chuyện xưa, không ngờ tới chính mình bị câu chuyện xưa lừa gạt đến xoay vòng vòng như một con ngốc.
Mục đích của Vệ Mạnh Hỉ không chỉ khiến Lý Mạc Lỵ tỉnh táo lại, còn vì thanh danh cha của ba đứa nhỏ nhà mình.
“Đồng chí Lý Mạc Lỵ, cô nghĩ lại xem người đầu tiên mắng Lục Quảng Toàn là “keo kiệt” và “đồ cặn bã” là cô hay là Khang Mẫn?”
Lý Mạc Lỵ đỏ mặt, nói sau lưng Lục Quảng Toàn quả thật có chút quá đáng. Ban đầu cô rất khó chịu, nhưng sau này nghĩ lại cô cảm thấy Lục Quảng Toàn thẳng thắn từ chối cô cũng tốt, còn hơn dây dưa một cách mơ hồ, cho cô hy vọng rồi lại khiến cô thất vọng.
“Tôi nhớ rõ, hai biệt danh này là Khang Mẫn đặt, không phải tôi”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play