“Đừng đừng đừng” Khang Mẫn chạy ngăn lại, đắc tội với Lý Mạc Lỵ thì còn đường sống, nếu đắc tội thêm lãnh đạo khác thì thật sự cô không dám tưởng tượng hậu quả.
Nếu bây giờ có khe đất nào đó, Khang Mẫn nhất định sẽ biến thành con kiến nẻ mà chui đi.
Lưu Quế Hoa cầm đầu nhóm quặng tẩu, xem Lý Mạc Lỵ này cũng là ----- một người xinh đẹp, sao lại ngốc như vậy?
Nhìn biểu cảm của mọi người và bạn tốt của mình, Lý Mạc Lỵ đều hiểu hết thảy, cô dặm chân “Khang Mẫn, vì sao cậu lại nói dối?”
Vệ Mạnh Hỉ lắc đầu “Không không không… Đồng chí Lý Mạc Lỵ, không phải bạn cô nói dối mà là châm ngòi, bản thân là biên tập viên nên cẩn thận cách dùng từ”.
Châm ngòi ai? Vì điều gì còn phải nói sao? Khang Mẫn bởi vì sai lầm của bản thân bị cắt công tác, đây là chế độ xử phạt phù hợp với điều lệ của đơn vị, nếu cô kháng cáo một cách hợp pháp và hợp lý thì Lý Mạc Lỵ có thể nói vài lời tốt đẹp giúp cô, nhưng cô ấy lạ “tìm lối tắt” trực tiếp trộm đổi khái niệm, từ không thành có để châm ngòi mối quan hệ của cô cùng Lục Quảng Toàn, lợi dụng danh dự và nhân cách của Lý Mạc Lỵ để báo thù cá nhân.
Thật là đáng giận! Lý Mạc Lý có cảm giác bị lợi dụng, quan trọng là còn bị Vệ Mạnh Hỉ cười nhạo, đem cô thành con ngốc nhất trên thế giới này!
Cô chỉ là cây gân tùy người ta bẻ, bị người ta lợi dụng mối quan hệ này để mà không biết.
“Khang Mẫn, cậu làm mình thất vọng quá!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT